Lâm Thành Phúc khom lưng xuống, sau đó hắn đã xách túi lương thực lên và lắc lắc vài cái, không nói bên trong có thứ gì, chỉ nói trong túi này đựng chút lương thực, thật đúng là có một chút tâm ý.
Mã phu đứng ở đằng xa, thấy Lâm Thành Phúc vẫn đang khom lưng cầm xách túi lên, hắn đã chủ động tiến lên phía trước: “Lâm đại nhân, có cần ta xách giúp hay không?”
“Ngươi cầm đi.” Lâm Thành Phúc giao lại túi lương thực cho mã phu, “Nếu là chút tâm ý của Cổ lão gia, chúng ta đương nhiên phải mang về giao lại cho Chu thúc, nếu như không phải trên đường gặp chút chuyện nên bị trì hoãn... Mà thôi quên đi, Cổ lão gia rõ ràng đã tránh chúng ta, cho dù chúng ta có đến sớm, hắn cũng vẫn còn lý do khác để tránh mặt chúng ta, sớm hay muộn đều giống nhau cả thôi.”
Mã phu ngẩng đầu nhìn Lâm Thành Phúc đang đứng trên bậc thang: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào đây?”
Lâm Thành Phúc cầm lấy cái hộp trong tay rồi nhìn kỹ, hắn nhíu mày: “Hiện giờ ngược lại ta có một chút manh mối, thực ra nếu Cổ lão gia nguyện ý gặp chúng ta, ta nhất định có thể thuyết phục được hắn, nhưng hiện tại ngay cả việc gặp mặt hắn cũng không để cho ta gặp, vậy thì ta nên làm thế nào cho phải?”
Mã phu lẳng lặng nhìn hắn, chờ Lâm Thành Phúc tự mình đưa ra quyết định.
Lâm Thành Phúc đứng ở nơi đó suy nghĩ một hồi lâu, sau đó hắn đột nhiên vỗ vào đầu một cái, trên mặt cũng đã để lộ ra một nụ cười: “Ta làm sao lại không nghĩ tới!”
Lâm Thành Phúc cười rồi lắc lắc cái hộp trong tay mình: “Đi thôi, chúng ta trở về trấn Phong Thu, chuyện này ngay cả ta cũng không thể nào tìm ra cách, ta cũng đã hoàn toàn bất lực, nhưng ta nghĩ nàng ấy nhất định sẽ có cách, nếu là nàng, nhất định sẽ có cách!”
Hắn vẫn không thể nào biết được người đã khiến cho Lâm Thành Phúc trở nên kích động như vậy là ai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT