Trước tiên hắn mở trang giấy ra, đặt ở trên bàn, xem qua từng trang, mỗi khi xem một trang trên mặt hắn đều sẽ sinh ra cảm xúc phức tạp kì lạ, thẳng đến lúc xem xong hết trang giấy, hắn theo bản năng than một tiếng.
Yến Mãn nghe thấy lập tức hỏi: “Bệ hạ, là thành Thần Linh có hành động gì sao?”
Tần Dung Dật chỉ chỉ vào thư mở ra đặt ở một bên: “Đây là phụ vương vẽ, đồ vật lúc trước ta gọi người đưa đi hắn đã nhận được, trong tranh phụ vương hung hăng trách cứ một phen.”
Thần sắc Yến mãn có chút phức tạp.
Tuy rằng lúc này hắn không nhìn được nội dung trên bức họa, nhưng hắn từng gặp qua bức tranh Thái Tử vẽ cho tiểu điện hạ Tần Dung Dật khi ấy vẫn còn nhỏ, phong cách kia, căn bản không giống như tranh mà một vị Thái Tử sẽ vẽ ra được, ngược lại là giống như những hộ nông nhân bình thường vẽ ra.
Nhưng nhân gia là Thái Tử, cho dù vẽ có kém thì bên cạnh cũng không lo không có người tâng bốc, hắn như vậy tất nhiên người ngoài càng không thể xen vào.
Tần Dung Dật tùy tiện đem tranh trách cứ đặt ở một bên, tiếp tục nói: “Phụ vương nói lúc hắn ở thành Thần Linh, đột nhiên sinh ra ý tưởng ‘đại nghịch bất đạo’, bị bắt lại bỏ vào lồng sắt, nhưng ở trong tranh hắn viết hoàn toàn không có ý tưởng kia, cũng không có năng lực làm như vậy, kêu ta nói tốt giúp hắn vài câu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play