Nhưng không nghĩ tới, hắn lại còn có thể có cơ hội như vậy.
Tần Nguyên Thanh tưởng tượng qua thành Thần Linh là dạng gì, hoặc là ca múa thăng bình, hoặc là mây trắng phiêu bồng, hoặc là náo nhiệt phi phàm, nhưng hiện thực lại hoàn toàn khác biệt với tưởng tượng của hắn.
Không có ca múa, không có mây trắng, thậm chí cũng không có quá náo nhiệt, hoặc là nói không náo nhiệt như trong tưởng tượng của hắn.
Náo nhiệt trong thành Thần Linh, chính là náo nhiệt xung quanh đều có thể thấy được, thần nữ trong truyền thuyết che chở thành Thần Linh cũng không có dấu vết, bá tánh đi tới đi lui, vẫn mang gánh nặng trên vai, trên tay xách giỏ trúc, trong lòng ôm tiểu hài tử.
Có người ho khan, có người sốt, tiểu hài tử chạy khắp nơi chơi đùa ngã xuống, sau khi sững sờ lại bắt đầu oa oa khóc lớn.
Rõ ràng thứ nhìn thấy xung quanh đều là hình ảnh bình thường nhất, lại làm cho Tần Nguyên Thanh cảm giác được nơi này không giống thường.
“Làm chứng nhận thân phận tạm thời sao? Người này cũng không thấy nhiều, là ai vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT