Càng quan trọng hơn là, trong thành Thần Linh, bọn họ có thể tự coi mình là người sống.
Người một nhà Nhị Cẩu Tử về đến nhà là buổi chiều, vẫn luôn nói chuyện đến buổi tối, miệng lưỡi hắn đều khô cả rồi, nhưng các thôn dân lại nghe đến hưng trí bừng bừng, thậm chí có thôn dân lấy đồ tốt trong nhà mình ra, hy vọng có thể nghe Nhị Cẩu Tử nói nhiều hơn một chút.
Nhị Cẩu Tử nhìn thấy đồ đạc, mới nhớ tới mình cầm không ít đồ đạc trở về, vội vàng mở ra tay nải mang về, lấy từng đồ vật bên trong ra.
“Đây là đường trắng, đây là muối tinh trắng, đây là nước tương, cái này là...” Sau khi lấy toàn bộ đồ đạc rồi bày ra, Nhị Cẩu Tử mới ngượng ngùng nói, “Lần này trở về thời gian có hơi gấp gáp, đồ đạc mang về cũng không nhiều lắm, nhưng mà theo như những gì ta nói về thành Thần Linh vào vừa rồi, thì nơi này cái gì cũng có, hơn nữa đều rất rẻ.”
“Những thứ này thế nhưng đều là đồ vật quý giá, thành Thần Linh thật sự tốt như vậy sao?” Có thôn dân hỏi.
“Đương nhiên, hơn nữa thành Thần Linh còn tốt hơn rất nhiều so với những gì ta nói, “ Nhị Cẩu Tử nhìn mọi người, tiếp tục nói tiếp, “Các ngươi có thể không tưởng tượng được, nhưng thành Thần Linh thật sự không phải chỉ hai ba câu là nói rõ ràng ra được, ta nói với các ngươi...”
Lúc này đây, Nhị Cẩu Tử nói đến một ít chi tiết về chỗ tốt của thành Thần Linh, ví dụ như chuyện kiếm tiền, chuyện mua đồ, chuyện bán đồ, mỗi một chi tiết nhỏ hắn đều có thể lật qua lật lại nói đi nói lại nhiều lần, thậm chí có đôi khi sẽ dùng không ít lời lặp đi lặp lại, nhưng các thôn dân vây quanh hắn lại hoàn toàn nghe không chán, thậm chí còn hy vọng hắn có thể nói chi tiết hơn một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play