Tần Dung Dật thở dài: “Phụ vương, có lẽ nàng ta là chủ của thành Thần Linh. Dù gì nàng ta cũng là người của thành Thần Linh.”
“Dù vậy nhưng không thể chọn phương pháp nhẹ nhàng hơn sao?” Thái Tử cau mày, “Ngươi còn không biết sức lực của mình đến đâu sao, có bao nhiêu người có thể chạy thoát khỏi mũi tên của ngươi? Ngươi làm vậy là không đúng rồi!”
Tần Dung Dật: ...
“Ngươi nói xem ngươi làm đúng hay sai? Ở tuổi này ngươi cũng nên thành thân đi. Nếu ngươi cứ giữ thái độ sau này chỉ sợ sau này còn không tìm được thê tử.” Thái Tử lẩm bẩm có chút không cam lòng, “Không phải phụ thân từng nói với ngươi rồi sao, phải thương hoa tiếc ngọc, lúc trước chỉ lạnh nhạt như vậy thôi, bây giờ còn lấy tên bắn nữa có quá đáng hay không? Nếu ngươi còn không thay đổi tính khí của mình, không biểu hiện tốt ở bên ngoài thì tiểu cô nương nhà người ta nhìn trúng con như thế nào? “
Thái Tử nói chuyện mà vẫn thấy Tần Dung Dật không nói gì, lại lên tiếng: “Ngươi nói xem bản thân mình có làm sai hay không?”
Tần Dung Dật đành phải nói: “Lúc đó ta chỉ giương cung chứ không trực tiếp bắn, nàng muốn tránh cũng không khó.”
“Đúng vậy, đã đến lúc phải thay đổi tính tình, không thể cứ luôn nghiêm mặt...” Thái Tử tiếp tục nói lảm nhảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play