“Tướng quân nói đúng đấy, bản quan cũng nghĩ giống như tướng quân.” Bành Toàn gật gù đồng ý, hoàn toàn quên sạch trước khi La Thuần đến hắn còn tức giận giậm chân chửi mắng: “Nhưng nếu chúng ta cứ thế đầu hàng thì cũng không tốt lắm đâu? Tần Dung Dật thật sự muốn tấn công phủ Thạch Khẩu sao?”
La Thuần nhíu mày: “Ta đã tự mình nhìn qua, người của bọn hắn ồ ạt đến, nếu không đánh thì không liên quan gì đến chúng ta, nhưng nếu bọn hắn muốn đánh, mà chúng ta chống cự lại thì cũng là tự đẩy chính mình vào hiểm cảnh.”
Bành Toàn nắm chặt tay đập mạnh lên mặt bàn: “Tần Dung Dật rốt cuộc phát điên cái gì thế, lúc trước vẫn còn rất tốt, nói đánh là đánh, cũng không thông báo trước là sao!”
La Thuần kinh ngạc nhìn hắn.
Bành Toàn tự biết mình nói sai, vội vàng sửa miệng: “Ý của ta là chuyện này không có báo trước gì hết nên quá đột ngột rồi, việc quan trọng nhất là bây giờ binh mã của triều đình đều đi về thành Thần Linh hết, cho dù La tướng quân có mạnh đến đâu nhưng không có binh mã, thì làm sao có thể chống lại đại đội binh mã mà Tần Dung Dật dẫn đến chứ?”
Sắc mặt La Thuần hòa hoãn lại, trong đó còn chứa vài phần vui sướng, hắn ta đưa tay lên miệng, khẽ ho khan: “Ý của ngươi chính là hiện tại vấn đề cấp thiết chủ yếu của phủ Thạch Khẩu vẫn là thiếu lực lượng, chuyện thế lực Triệu vương phái binh tấn công phát sinh đột ngột, cho dù muốn điều động binh mã thì cũng không cách nào lo liệu được, nếu thật sự đến ngày thế lực Triệu vương áp sát rồi thì e là chúng ta không còn lựa chọn nào khác nữa.”
Bành Toàn nhìn hắn ta, trong mắt tràn ngập trào phúng, xoay người tới sau bàn, lấy ra tờ giấy và một cây bút, cúi đầu viết chữ lên giấy, một bên viết một bên nói: “Ta viết tấu chương này để báo cáo việc này với Hoàng thượng, để Hoàng thượng phái binh đến hỗ trợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT