“Chính là như vậy”, Lý Nhị Trụ phụ họa nói, “Người Vệ gia các ngươi thật sự lợi hại, có thể khiến cho người ta chỉ liếc mắt đã có thể nhận ra, lại còn phải đặc biệt để tâm cảnh giác với các ngươi, ngược lại có thấy ai nghe tên Lý Nhị Trụ ta mà phải sợ hãi như vậy không? Nếu như mà có một ngày như vậy thì lão tổ tông nhà ta nhất định cũng phải bật nắp quan tài dậy mà nói một tiếng ‘giỏi’!”
Điền Đường nhướng mi: “Trong nhà tù thành Thần Linh chẳng phải cũng có một vài người đấy thôi?”
Nàng nói đúng, chính là đám người Nhân Vương, Quảng An Vương với Thích Cố.
Lý Nhị Trụ giống như bừng tỉnh đại ngộ, trong mắt lóe lên tia kích động: “Ừ ha!”
Vệ Lương Tài nhìn hắn: “Vậy lão tổ tông nhà ngươi?”
“Không được không được”, Lý Nhị Trụ lắc đầu nguầy nguậy, quay đầu về phương hướng thành Thần Linh, chắp tay nói, “Lão tổ tông, người cứ an nghỉ trong quan tài thật tốt đợi con, tâm ý của người con đã hiểu.”
“Ha ha ha ha ha...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play