Cái khác không nói, chỉ riêng cái xưng hô “Lâm đại nhân” này, cũng đủ để xác nhận hiện giờ Lâm Thành Phúc có thân phận ở trong vương phủ.
Lúc này Dương Thái Hoa mới hoàn hồn: “Ngươi thế mà lại được Vương gia tán thành?”
Khâu Bác Hậu ở bên kia cũng nghi hoặc nhìn Lâm Thành Phúc, trước ngày hôm đó, hắn vừa nói xong chuyện “giấu tài” với Lâm Thành Phúc, không nghĩ tới chỉ là một ngày, Lâm Thành Phúc không chỉ không duy trì phương thức hành vi trước đó, còn đi đến bên cạnh Hạ Tùng Dương, trở thành phụ tá đầu tiên đi tới trước mặt Hạ Tùng Dương.
Ánh mắt những người còn lại nhìn Lâm Thành Phúc cũng đều trở nên bất đồng, trong mắt một số người mang theo sự tò mò, có người hâm mộ, cũng có người là ghen tị.
Lâm Thành Phúc cũng không để những loại ánh mắt này vào trong mắt, bình tĩnh chỉ huy người ta chuyển đồ đạc của mình ra bên ngoài, đợi đến khi đồ đạc được chuyển không sai biệt lắm, lúc hắn muốn rời đi, mới cho mọi người một ánh mắt, đặc biệt là Dương Thái Hoa cùng Khâu Bác Hậu. “Lúc trước chúng ta chép sách cùng, cũng coi như có chút tình nghĩa, nếu tương lai Vương gia có nhu cầu, ta sẽ không quên tình nghĩa mọi người khi ở cùng một chỗ, sẽ ở trước mặt Vương gia vì mọi người mà nói vài câu.”
Lời này vừa nói ra, cảm xúc hoàn toàn bất đồng trong ánh mắt của mọi người đều giống nhau hóa thánh ánh mắt lấy lòng.
Chỉ có hai người, không có thay đổi thái độ đối với Lâm Thành Phúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play