Bốn chữ “trọng thưởng” này từ trong miệng Hạ Từ Dương nói ra, tất cả mọi người đều rõ ràng điều này ý vị như thế nào, cùng lúc đó, cũng có thể thấy được những lời Dương Thái Hoa nói ra này quả thật lọt vào mắt Hạ Tùng Dương.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Thành Phúc đã không có biểu hiện nổi bật, cũng không có ra vẻ cao thâm, hắn chính là người bình thường nhất đưng trong một đám người, cho dù là tầm mắt cố ý đảo qua, cũng sẽ không có người chú ý tới hắn.
Sự thật chứng minh, cách làm của hắn là chính xác.
Sau khi Hạ Tùng Dương an bài tốt chỗ ở của bọn họ thì rời đi, người canh giữ ở bên cạnh bọn họ rõ ràng có vài lực chú ý đều rơi vào trên người Dương Thái Hoa, chú ý như vậy cũng không phải hoàn toàn là thiện ý, mà là mang theo đánh giá cùng thăm dò.
Chú ý như vậy cũng không tính là quá nổi bật, nhưng ở đây đều là người thông minh, hơn nữa chỉ số thông minh của mấy người quả thật cao hơn nhiều so với người bình thường, sau khi chú ý vài ngày, rất dễ dàng liền nhận ra điểm này.
Lúc này mọi người đã được an bài ở những phòng khác nhau, ngoại trừ ban ngày tụ tập, trao đổi ý tưởng, thời gian buổi tối đều tự sáng tác kế hoạch trong phòng, hơn nữa ngoài sân bọn họ ở còn có người canh gác nghiêm ngặt, căn bản ngăn chặn khả năng có người nào ở trong đó truyền tin tức với bên ngoài.
Nhưng thật ra không có hạn chế các mưu sĩ trao đổi với nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play