“Mọi người mau đến phòng giao dịch!”

“Có chuyện gì vậy?”

“Gạo trắng trong đại sảnh giao dịch hạ giá, nói là muốn mọi người trải qua một năm mới tốt lành, còn có cháo thịt cùng trứng gà, mỗi người có thể mua một chén cháo thịt cùng một quả trứng gà mỗi ngày!”

“Thật hay giả? Gạo bao nhiêu tiền?”

“Ba đồng một cân.”

“Rẻ như vậy, chờ ta một chút, ta cũng đi, đêm 30 ta muốn ăn một chén cơm trắng lớn.”

“Ta cũng muốn ăn cơm trắng, cơm trắng thơm ngào ngạt, còn có cháo thịt và trứng gà, ăn rất thơm.”

“Thật tốt, cuộc sống như vậy trước kia ta nghĩ cũng không dám nghĩ.”

“Đợi đến mùa xuân, xưởng dệt chính thức khởi công, chúng ta sẽ có quần áo mới mặc.”

“Đáng tiếc lúc lễ mừng năm mới không thể mặc quần áo mới.”

“May mà ta có đồng phục học đường!”

“Ta còn thiếu chút nữa, lần sau thi, ta nhất định có thể thi đậu nhà trẻ.”

“Ta cũng vậy, ta cũng muốn thi vào nhà trẻ.”

Điền Kim Hoa và Điền Đại Nữ liếc nhau, nắm tay đối phương đứng dậy: “Đi, chúng ta cũng đi mua gạo, thật không ngờ mấy tháng trước ta còn ăn không đủ no, nhưng hiện tại đã có thể được ăn gạo trắng, cơm nấu xong nhất định rất thơm.”

Điền Ngưu và Điền lão tam nhanh chóng đi qua bên cạnh hai người, lưu lại thanh âm hai người xì xầm: “Ta cũng không thèm gạo, chỉ thèm miếng thịt kia, không biết trong thôn lúc nào mới có thể bắt đầu bán thịt.”

“Nhanh nhanh nhanh, gà vịt lớn nhanh, nuôi thêm chút nữa, chúng ta có thể ăn thịt.”

“Lúc nào trong thôn chúng ta mới có thể nuôi heo a, ta vẫn muốn ăn thịt heo, khối thịt lớn, thật sự.”

“Đều do đám thổ phỉ kia.”

“Đúng, đều do đám thổ phỉ kia!”

Phụ tử Bạch gia vừa lúc đi ra ngoài học đường, thấy các thôn dân tụ cùng một chỗ chạy sang bên kia.

Hôm nay không đi học sao?

Điền Đường mặc áo bông dày, trên tay trên cổ đều được bọc nghiêm kỹ, nhìn hai người đang đến gần, trên mặt lộ ra nụ cười: “Quên nói, ngày mốt là lễ mừng năm mới, hôm nay bắt đầu nghỉ học, năm mới vui vẻ!”

Bạch Phục Linh đưa một đống đồ ăn vặt cho Điền Đường: “Đây là nương ta bảo ta mang đến cho ngươi, chúc mừng năm mới.”

Bạch Quán Chúng đứng một bên, nhìn quanh thôn Điền gia bị tuyết phủ, đưa tay đến bên miệng, thở dài một hơi: “Sắp sang năm mới rồi, đây là năm mới đầu tiên chúng ta ở thôn Điền gia.”

“Nhưng tuyệt đối không phải là năm cuối cùng.” Trong mắt Điền Đường tràn đầy ý cười.

Hai phụ tử cùng gật đầu: “Ừ, sẽ không phải là năm cuối cùng.”

Xa xa, các tỷ muội Điền gia đứng song song, khua khua tay về phía Điền Đường: “Tiểu muội!”

Điền Đường quay đầu, nhìn các tỷ tỷ đứng chung một chỗ, cũng vươn tay lắc lư: “Ta ở đây.”

“Tiểu muội, về nhà ăn tết, chúng ta phải chuẩn bị thật nhiều đồ ăn ngon.”

“Được.” Điền Đường cười đi về phía trước hai bước, quay đầu lại nhìn phụ tử Bạch gia, “Giúp ta cám ơn Bạch phu nhân, ta rất thích bánh ngọt của nàng, ăn rất ngọt, cũng rất ngon, vậy ta về nhà đây, các ngươi cũng về nhà đi, nghỉ ngơi vài ngày, trả qua năm mới thật vui.”

Sau khi bóng lưng Điền Đường biến mất, Bạch Quán Chúng nhịn không được cười ra tiếng: “Đã rất lâu rồi không có năm mới vui vẻ như vậy, về nhà đi, tiểu tử thối.”

Bạch Phục Linh hiếm khi không oán hận cùng Bạch Quán chúng: “Ừ, về nhà.”

“Đeo cặp sách cẩn thận.”

“Cha, sao cặp sách của người cũng đưa cho ta.”

“Đương nhiên là bởi vì ngươi hiếu thuận.”

“Hừ, ta nhất định thi đậu lớp lá sớm hơn người!”

[Chúc mừng bạn đã thăng cấp, Bào Đinh (cấp 7): 0/70, khen thưởng thăng cấp: áo lông vũ *1]

Điền Đường lấy ra áo lông, đứng tại chỗ giũ áo, thật ra nếu không có lông rớt xuống, có thể thấy được chất lượng bộ y phục này không tệ. Chất liệu bên ngoài giống như vải bông, cho dù mặc vào cũng không phải là không ổn, điểm duy nhất không ổn đại khái là bên ngoài áo lông thêu “Gà trống”.

Cho dù Điền Đường đã sớm chuẩn bị tâm lý, nghĩ tới phần thưởng thăng cấp kỹ năng của Bào Đinh sẽ có dáng vẻ động vật tương ứng, cũng không nghĩ tới bên ngoài bộ áo này lại thêu một con gà trống lớn như vậy.

Con gà trống lớn đỏ rực, gần như che đậy từ đầu đến chân.

Nhưng áo lông này thật sự ấm áp.

Điền Đường bất đắc dĩ mặc áo lông bên ngoài quần áo, vừa mặc, áo lông liền phủ tới bắp chân của nàng, cảm giác ấm áp mềm mại theo đó mà đến.

Nàng quấn chặt quần áo trên người, từ sau khi xuyên tới cổ đại, nàng cũng không còn cảm nhận được sự ấm áp như vậy, thật sự không nỡ cởi ra.

Dù sao hiện tại nàng có cái cớ rất tốt, cho dù mặc đồ như vậy đi ra ngoài, cũng sẽ không bị người khác hoài nghi.

Nghĩ như vậy, Điền Đường đúng lý hợp tình đi ra ngoài.

Gần như là khi nàng mới vừa đi ra khỏi cửa phòng, ánh mắt các tỷ tỷ đều rơi ở trên người nàng.

“Tiểu muội, y phục của ngươi nhìn thật đẹp.”

“Đây là quần áo thần nữ tặng sao? Thật xinh đẹp, tiểu muội mặc lên càng xinh đẹp hơn!”

“Phía trên này là gà trống sao? Cho tới bây giờ ta chưa từng thấy gà trống nào được thêu đẹp mắt như vậy, ngươi nhìn xem, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, thật đẹp mắt!”

“Tiểu muội, chúng ta ra ngoài đi.” Điền Cúc Hoa túm Điền Đường ra cửa.

Hôm nay vừa vặn là đêm 30, lý do Điền Đường đã có sẵn, chỉ nói đây là quà mừng năm mới thần nữ tặng nàng.

Vừa khéo gà trống màu đỏ trên y phục rất tôn lên bầu không khí đêm 30.

Không đi ra ngoài còn đỡ, vừa đi ra ngoài, trong nháy mắt Điền Đường trở thành nữ tử xinh đẹp nhất thôn Điền gia.

Bạch phu nhân cùng hai phụ tử ra ngoài dạo chơi, sau khi nhìn thấy Điền Đường lập tức vứt hai phụ tử ra sau đầu, chạy tới nhéo nhéo mặt Điền Đường: “Thật đáng yêu, y phục như vậy tôn lên dáng vẻ ngươi, đặc biệt đẹp mắt.”

“Thật sự đẹp sao?” Điền Đường có chút hoài nghi, nàng cảm thấy mình chưa bao giờ rêu rao như vậy.

Nếu như hôm nay không phải đêm 30, có lẽ nàng không dám mặc như vậy ra ngoài.

“Đương nhiên là đẹp, đặc biệt đẹp, ta chưa từng thấy qua tiểu cô nương đẹp mắt như vậy.”

Bạch phu nhân thân mật ôm Điền Đường, “Ngươi có biết hay không, ngươi vừa ra, thôn Điền gia chúng ta càng thêm có không khí lễ mừng năm mới, thật vui vẻ.”

Thôn dân bên cạnh qua lại cũng dừng lại cách đó không xa, nhìn dáng vẻ Điền Đường cười.

Nếu không phải thời buổi này không có điện thoại di động, Điền Đường hoài nghi tất cả mọi người sẽ lấy điện thoại di động ra chụp ảnh lưu niệm.

Còn có người cầm bát đứng ở xa xa, ánh mắt nhìn Điền Đường tràn đầy nhu hòa.

Những đứa trẻ chạy tới chạy lui cười vui vẻ.

Có người cố lấy dũng khí, đi tới trước mặt Điền Đường: “Thần sứ đại nhân, phiền ngài nói với thần nữ một tiếng, năm nay chúng ta sống rất tốt, rất hạnh phúc.”

“Đúng vậy, ta cũng muốn nói, năm nay trải qua đặc biệt tốt, nếu như không có thần nữ, chúng ta khẳng định không có ngày tốt như vậy.”

Các thôn dân có lẽ sẽ không giỏi nói chuyện, không giỏi giao tiếp, nhưng lòng biết ơn trong lòng bọn họ là chân thật.

Tình hình thiên hạ hiện nay, mặc dù trong lòng các thôn dân đều biết rõ ràng, có thể đi tới được nơi như thôn Điền gia, là may mắn lớn nhất cả đời này của bọn họ, bọn họ không yêu cầu quá nhiều, chỉ cần có thể ăn no mặc ấm, đã là đặc ân lớn nhất của trời cao đối với bọn họ.

Năm nay, rất nhiều người đều mang lòng biết ơn, bọn họ không biết tương lai rốt cuộc sẽ như thế nào, nhưng chỉ lúc này đây, bọn họ cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc.

“Mọi người buổi tối tập hợp ở cửa thôn đi.” Điền Đường cười nhìn về phía mọi người.

“Ta đi thông báo với mọi người.” Mai Kỳ chủ động nói.

Nếu là đêm 30, nên có dáng vẻ của đêm 30, thôn Điền gia ở nơi hẻo lánh, coi như là đi bộ lên trấn trên cũng phải mấy thời gian rất dài, đi nơi khác thì càng thêm như thế, điều này cũng dẫn đến việc ở thôn Điền gia mua đồ vô cùng bất tiện.

Nhưng đối với các thôn dân mà nói, nơi hẻo lánh như vậy có thể mang đến cho bọn họ cảm giác an toàn cực lớn.

Tối hôm đó, tất cả mọi người trong thôn đều tụ tập ở cửa thôn, cầm trong tay một thứ giống như cây gậy vừa mới được phân phát tới tay cách đây không lâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play