Ở trong mắt Điền Đường, số phỉnh này ngoại trừ có tác dụng bảo đảm tạm thời, nhưng không thể coi là tiền thật, hơn nữa không thể tiêu phí ở bên ngoài thôn Điền gia, nhưng ở bên trong thôn Điền gia, kỳ thật những thứ này không khác gì tiền tài, thậm chí tương lai có thể có một ngày, số phỉnh này sẽ hoàn toàn thay thế tác dụng của tiền đồng.
Có lẽ ngày đó sẽ không xa.
Chỉ cần hệ thống phát hành tiền đồng hiện nay hoàn toàn sụp đổ, như vậy tiền đồng trong tay các thôn dân hiện tại sẽ hoàn toàn mất đi công dụng của chúng.
Chuyện tiền đồng, có lẽ các thôn dân ở lại thôn Điền gia không phát hiện, nhưng người Bạch gia quả thật đã chú ý tới.
Cho nên thời điểm người Bạch gia đến thôn Điền gia, mang theo hầu hết là vàng bạc, không có ngân phiếu, cũng không có tiền đồng, thậm chí khi bọn họ đến không lâu, đã trực tiếp đổi không ít bạc thành tiền gửi ngân hàng, mà không phải đổi tiền đồng.
Quan niệm của bọn họ hoàn toàn tương phản với các thôn dân, các thôn dân vẫn tin tưởng tiền đồng, không dám đặt tiền đồng vào đại sảnh giao dịch, nhưng đối với người Bạch gia mà nói, bọn họ ngược lại càng tin tưởng tiền gửi ngân hàng của đại sảnh giao dịch.
Những thứ như tiền đồng, ngân phiếu, một khi thay đổi triều đại, những thứ này sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực, còn không bằng trữ nhiều vàng bạc một chút, ít nhất trong quá trình một lần lại một lần thay đổi triều đại, chỉ có giá trị vàng bạc có thể tiếp tục duy trì.
Mai Kỳ cũng biết công dụng của phỉnh, nắm chặt túi phỉnh: “Thần sứ đại nhân, nếu như có thể, phiền ngài đổi tiền lương của ta thành phỉnh đi.”
Điền Đường mỉm cười nhìn hắn: “Ngươi chắc chứ?”
Mai Kỳ trịnh trọng gật đầu: “Ta đã từng nghe qua chuyện cổ, mỗi lần thay đổi triều đại, tiền đồng sẽ dần dần mất đi giá trị, sau này ta sẽ luôn sống ở thôn Điền gia, thay vì giữ tiền đồng , không bằng đổi thành phỉnh.”
Trong đầu Điền Đường tự hỏi, từ biểu hiện của Mai Kỳ trong khoảng thời gian này, cho dù hắn không nghiêm túc đọc sách, cũng nhận được sự giáo dục, hoặc là trong nhà có người đọc sách.
Mai Kỳ cúi đầu: “Thực ra tổ tiên của ta cũng từng nổi danh, chỉ là trước khi ta sinh ra, gia tộc đã sụp đổ, ta chỉ nghe tổ phụ và phụ thân ta kể một ít chuyện xưa, chưa từng thực sự đọc sách.”
“Bọn họ còn sống không?” Điền Đường thuận miệng hỏi.
Mai Kỳ lập tức ngẩng đầu lên.
Điền Đường chỉ nhìn hắn: “Nếu như còn sống, nghĩ cách đi tìm, sau đó đưa bọn họ đến thôn Điền gia ở.”
Mai Kỳ đầu tiên là mừng rỡ, sau đó hai gối quỳ xuống đất.
Điền Đường không đợi hắn nói chuyện, liền lập tức đỡ người dậy: “Không cần quỳ, ngươi cũng làm việc cho thôn Điền gia, nếu làm tốt, qua một thời gian ngắn ta tặng ngươi một căn nhà gỗ, ngươi lại tự mình kiếm một căn, có hai căn nhà gỗ ở, cho dù là bảy tám người cũng không thành vấn đề.”
Mai Kỳ chắp tay, khom lưng khom người: “Đa tạ thần sứ đại nhân, đại ân đại đức ta nhất định lấy cả đời báo đáp.”
Cũng bắt đầu từ giờ khắc này, Mai Kỳ đều hiến toàn bộ lòng trung thành cho Điền Đường và thôn Điền gia.
…
“Chúng ta cũng có thể làm phu tử sao?”
“Có thể, thần sứ đại nhân nói rồi, chỉ cần ngươi học giỏi, liền có thể làm lão sư, hơn nữa mỗi một tiết học còn có thể kiếm được 2 đồng tiền lương.”
“Chuyện này thật tốt, ta đã thi đậu nhà trẻ, có phải cũng có thể làm lão sư hay không?”
“Ta ta ta…… Ta cũng thi đậu!”
“Còn có ta, ta có thể thử không?”
Chỉ chốc lát sau, Mai Kỳ thông báo tin tức đã bị các thôn dân bao vây ở giữa.
“Mọi người đến đây, chỉ cần các ngươi thi đậu nhà trẻ thì đều có cơ hội làm lão sư.” Mai Kỳ vươn tay ngăn chặn sự phấn khích của các thôn dân.
“Tuy nhiên làm lão sư cũng cần có năng lực, hiện tại các ngươi đều là học sinh lớp mầm nhà trẻ, kế tiếp còn có thi lên lớp chồi, chờ mọi người thi đậu, là có thể dạy học sinh lớp mầm của nhà trẻ rồi, người nào có thành tích tốt mới được làm lão sư.”
“Ngươi cứ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ học hành chăm chỉ.”
Bạch Quán Chúng cùng Bạch Phục Linh đứng ở giữa các thôn dân, nghe tiếng thôn dân phấn khích, trong lòng cũng có một ít ý nghĩ.
Đối với bọn họ mà nói, kiến thức ở nhà trẻ thật sự đơn giản, cho dù là những chữ số Ả Rập cùng với những chữ cái viết thiếu tay gãy chân mà bọn họ chưa từng tiếp xúc cũng có thể dễ dàng học được, nếu không phải sau khi bọn họ tới chưa từng tham gia kỳ thi nhà trẻ, thì hiện tại bọn họ nhất định đã là một học sinh nhà trẻ.
“Có phải chỉ cần thi đậu, liền có tư cách trở thành lão sư hay không?” Bạch Quán Chúng lên tiếng hỏi.
Mai Kỳ nhìn hai phụ tử bọn họ, mỉm cười gật đầu nói: “Đương nhiên, hơn nữa còn có tư cách lấy được càng nhiều loại sách giáo khoa quý hiếm trước.”
Dưới tình huống không có bất kỳ người nào dạy dỗ, Mai Kỳ đã nhìn thấu mục đích của hai phụ tử Bạch gia khi tiến vào từ đường, cũng đưa ra sự hấp dẫn mà bọn họ không thể từ chối.
Quả nhiên, sau khi hắn nói xong câu đó, hai phụ tử Bạch gia nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ kích động cùng hưng phấn.
Thời gian bọn họ vào học đường chưa lâu, nhưng cho dù là trong thời gian ngắn ngủi, bọn họ vẫn có thể cảm giác được tri thức ở thôn Điền gia đặc biệt không giống bình thường, số học thì không cần phải nói, bọn họ tiến vào học đường vốn là vì số học mà đến.
Đồng thời thứ hấp dẫn bọn họ còn có chữ viết.
Trong hệ thống tri thức của bọn họ, học tập cơ bản chủ yếu là Thuyết Văn Giải Tự cùng Tam Tự Kinh, chủ yếu là dựa vào học thuộc lòng, nhưng ở chỗ này, thứ họ học lại là những từ căn và bính âm không ai dạy nhưng lại xuất hiện trong sách giáo khoa..
Những thứ này trước đây bọn họ chưa từng tiếp xúc qua, bọn họ cũng tin tưởng nếu tiếp tục đọc, còn có thể phát hiện càng nhiều thứ không biết.
Những kiến thức chưa biết kia đối với bọn họ mà nói chính là cám dỗ lớn nhất.
Điều quan trọng nhất chính là, sau khi học vài ngày bọn họ đột nhiên phát hiện văn tự “thiếu tay gãy chân” này, ở trong mắt thôn Điền gia tốt cỡ nào, đặc biệt là so với văn tự trong trí nhớ của bọn họ, văn tự của thôn Điền gia là dựa vào cơ sở ban đầu mà viết tắt, tuy “không hoàn chỉnh”, nhưng ngay cả bọn họ, cũng có thể phân biệt ra ý nghĩa của những văn tự kia.
Thậm chí sau mấy tiết học, lúc bọn họ viết chữ đều sẽ theo bản năng viết ra một hai chữ đơn giản.
Hiện tại nghe nói chỉ cần lên làm lão sư là có thể tiếp xúc đến tri thức thâm ảo hơn, trong lòng bọn họ ít nhiều cũng có vài phần rục rịch.
Mai Kỳ lại nói một chút về điểm tốt của việc làm lão sư, hiện tại quyết định lựa chọn 10 lão sư trong nhóm học sinh đầu tiên thi đậu nhà trẻ, sau đó sẽ tiến hành thi lớp chồi, học sinh thi đậu lớp chồi sẽ trở thành nhóm lão sư đầu tiên có thể dạy lớp mầm, phương thức như vậy có thể bảo đảm số lượng lão sư, cũng có thể bảo đảm tiến độ học tập của học sinh.
Mai Kỳ nói xong, đang định đi, Bạch Quán Chúng bỗng nhiên gọi hắn lại: “Tiểu huynh đệ, nếu lúc chúng ta học có chỗ nào không hiểu, những người đang ngồi ở đây cũng không hiểu, thì phải làm sao?”
Mai Kỳ dừng bước, chắp tay với Bạch Quán Chúng: “Bạch lão đại phu, thần sứ đại nhân đã nói, người đọc sách như Bạch lão đại phu và Bạch tiểu đại phu, năng lực học tập cũng sẽ mạnh hơn một chút, nếu trong học đường không ai có thể dạy, có thể đi tìm thần sứ đại nhân bất cứ lúc nào.”
“Ta đã gặp Thần sứ đại nhân mà ngươi nói, hình như nàng mới 10 tuổi, thật sự có thể giải đáp nghi hoặc cho chúng ta sao?”
Mai Kỳ mỉm cười: “Đương nhiên, thần sứ đại nhân là sứ giả của thần nữ, đối với bất cứ chuyện gì trong thôn Điền gia, thần nữ đều sẽ trực tiếp câu thông với thần sứ đại nhân, chuyện học đường cũng vậy.”
Nghe xong, Bạch Quán Chúng chậm rãi gật đầu: “Nếu thật sự là như thế, ta ngược lại muốn tâm sự một lần với nàng.”
“Bạch lão đại phu, còn có một chuyện, chúng ta có thể mượn xe ngựa Bạch gia dùng một chút không?” Mai Kỳ thuận thế đưa ra yêu cầu.
Bạch Quán Chúng không thèm suy nghĩ, trực tiếp gật đầu: “Đương nhiên là được.”