“Hừ, một khi hai bên xảy ra chuyện, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ ra chiến tranh, đến lúc đó người chịu thiệt vẫn là bá tánh.” Quận chúa Minh Tâm nói, cầm trong tay tờ giấy viết trước mặt, lại nhìn nội dung chỉnh tề trên tờ giấy viết thư, “Đan Thúy, hình như thần sứ không phải dùng bút lông để viết?”
Đan Thúy nghiêng người, cẩn thận nhìn một lúc, cũng gật gật đầu, đồng thời cười nói: “Quận chúa, chúng ta ở trấn Thần Linh đã gặp được rất nhiều thứ tốt, chỉ là chữ viết mà thôi, khác biệt cũng là rất bình thường.”
“Ở trấn Thần Linh là chuyện bình thường, nhưng ở kinh thành, đây không phải là chuyện bình thường.” Quận chúa Minh Tâm nói xong, đột nhiên nở nụ cười, quay đầu lại, “Đan Thúy...”
“Vâng, quận chúa.”
“Đi chuẩn bị một ít đồ trang sức đẹp, sai người làm một ít y phục tới đây, cùng một số vật phẩm bằng vàng bạc, ngọc bội, gửi đến trấn Thần Linh.” Quận chúa Minh Tâm nói, cẩn thận gấp bức thư lại, bỏ vào phong bì, lấy ra một tờ giấy trắng viết thư: “Về phần số vàng kia, cũng đưa cho thần sứ đi, coi đó là bồi thường cho việc lúc trước cử người bắt nàng.”
“Vị kia thật may mắn.” Đan Thúy giúp Quận chúa Minh Tâm mài mực, “Còn có thể nhận được lời xin lỗi từ quận chúa.”
Quận chúa Minh Tâm ngước mắt nhìn Đan Thúy một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play