“Thật sự không dám giấu gì, thuộc hạ chỉ nghĩ chữ của thần sứ đại nhân chỉnh tề thẳng lối.” Lâm Phúc Thành thấp giọng nói.
“Coi như là đánh giá thiện chí đi, dù sao ta cũng sẽ tiếp tục luyện tập.” Điền Đường gật đầu rồi ngẩng đầu nhìn hắn hỏi: “Ngươi đến tìm ta là có chuyện muốn nói đúng không?”
“Vâng.” Lâm Phúc Thành lui về sau hai bước, khom mình hành lễ: “thần sứ đại nhân, trước đây có tin tức truyền đến, đều có được tin tức của những người ở thôn Điền Gia rồi.”
Điền Đường đang sửa soạn lại đồ trên bàn, nghe vậy thì ngẩng đầu, trên mặt không giấu được sự vui mừng: “Tìm thấy cha và nương của ta rồi sao?”
Đầu của Lâm Phúc Thành cúi thấp hơn: “Thuộc hạ thất trách, tuy đã có được tin tức của người ở thôn Điền Gia nhưng lại không thấy tin tức của thân nhân thần sứ đại nhân đâu.”
Sắc mặt của Điền Đường nháy mắt thay đổi, nhíu mày hỏi: “Có ý gì?”
Lâm Phúc Thành chậm rãi thở ra một hơi: “Lúc đầu toàn bộ người của thôn Điền gia đều bị đám người Văn Bình bắt ép đưa đến cùng một chỗ, nhưng trên đường xảy ra sự cố nên cha nương của thần sứ đại nhân, còn có mấy người đại bá và nhị bá của người đã bị tách khỏi mọi người, đến nay chẳng biết đã đi đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT