“Đương nhiên.” Thạch Hùng không do dự gật đầu: “Cho nên chúng ta mới nghĩ mọi biện pháp đóng quân ở phủ Lâm Xuân.”
“Ta luôn kính trọng Thạch đại nhân, cũng biết Thạch đại nhân một lòng vì nước vì dân, nhất định không muốn phủ Lâm Xuân thất thủ, cho nên bản quan có một đề nghị mong Thạch đại nhân đáp ứng.” Văn Bình tùy ý chắp tay.
Thạch Hùng nhận thấy ngữ điệu Văn Bình không đúng lắm, nhưng vẫn gật đầu: “Mời Văn đại nhân nói.”
Văn Bình chắp tay sau lưng: “Bản quan nghi ngờ Nhân Vương đã sắp xếp rất nhiều người ở huyện Dương Nam và phủ Lâm Xuân, hiện giờ người của bọn họ tìm được bản quan, muốn để bản quan đích thân tới đó xem, cho nên ở đó nhất định đã có bố trí. Ta muốn làm phiền Thạch đại nhân dẫn người, đưa một vài bá tánh phủ Lâm Xuân qua đó.”
Thạch Hùng lập tức nghe hiểu ý của hắn: “Đưa? Đưa họ đi chết sap?”
Ở nơi Văn Bình không chú ý tới, ngón tay của hắn khẽ nhúc nhích.
Tuy rằng không biết rốt cuộc Văn Bình biết tin này từ đâu, nhưng hiển nhiên hắn đã có chuẩn bị, hơn nữa còn tương kế tựu kế, nếu như huyện Dương Nam có mai phục, mình sẽ dẫn theo bá tánh phủ Lâm Xuân đi qua trước, vậy có thể thay hắn quét sạch mai phục ở huyện Dương Nam.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play