Bạch Quán Chúng nhẹ nhàng nói: “Chột dạ.”
“Sao cơ? Còn có loại chột dạ hả?” Điền Đường vô thức hỏi lại.
Bạch Quán Chúng giơ tay, gõ lên bàn, râu run run: “Giống như người ngay lúc này, chính là chột dạ.”
Điền Đường ngượng ngùng sờ sờ mũi: “Bạch đại phu, không phải là ta không muốn nghe, chỉ là ta thật sự nghe không hiểu, lúc Bạch đại phu giảng đến dược tính, thì ta nghe xong cái này lại quên cái kia, có vẻ ta thật sự không hợp để học y.”
Nàng cho rằng mình đã xuyên qua một lần, lại có bàn tay vàng to như vậy, thì việc học y gì đó chắc cũng chẳng thể làm khó được nàng, nhưng thực tế khi học mới phát hiện, không thể vẫn là không thể, trong đầu nàng không có gốc rễ để học được Đông y, vấn đề này không phải là chuyện nàng xuyên qua một lần, là có thể đột nhiên đả thông đốc mạch.
Bạch Quán Chúng nghe xong, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút tiếc nuối, hắn cho rằng Điền Đường chủ động đề nghị theo học y, có lẽ sẽ có thiên phú đặc biệt ở phương diện này, nhưng hiện tại xem ra, Điền Đường dường như thật sự thích hợp đặt tâm tư lên trấn Thần Linh hơn.
Tiếc nuối vẫn sẽ tiếc nuối, nhưng hắn vẫn đồng ý để đệ tử thân truyền của mình từ bỏ, còn chưa nói Điền Đường chỉ vừa mới theo học có vài ngày, sau khi nghĩ thông suốt, hắn nhìn Điền Đường: “Thần Sứ đại nhân đừng ngại mà cứ nói thẳng, lần này ngài học y là vì chuyện gì, y học là một lĩnh vực uyên bác thâm sâu, trong khoảng thời gian ngắn rất khó để hiểu rõ đạo lý trong nó, nên nếu có thể giúp được ta nhất định sẽ tận lực hoàn thành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play