Điền Đường ngước mắt nhìn Du Ninh mỉm cười nói: “Ta còn nhớ rõ lúc ấy lão sư trong trường là Cúc Hoa tỷ và một vài người khác, lúc đó ta còn nghĩ các nàng có thể có tiền đồ, lén mở cửa sau cho các nàng, sau đó……”
“Ừm?” Du Ninh ngồi đối diện Điền Đường ngẩng đầu nhìn nàng.
Điền Đường cười càng tươi: “Sau đó Hồng Thảo tỷ tìm ta và nói rằng nàng ấy không muốn học. Lúc ấy ta mới phát hiện ra ta đã tự ý an bài cho các nàng ấy theo ý muốn của mình, mà quên chưa từng hỏi chính bản thân các nàng muốn gì.”
Trên danh nghĩa thì Điền Đường là muội muội nhỏ tuổi nhất. Nhưng từ lúc bắt đầu khôi phục thần trí, nàng lại coi các tỷ là những người cần chăm sóc. Cũng từ đó, theo bản năng mà quyết định thay các nàng.
Cũng ở lúc ấy, thôn Điền gia cũng đã phát triển một chút, nàng mới dần dần thay đổi chính mình, không cưỡng cầu tương lai của các tỷ nữa.
Du Ninh nghe xong cũng có vài phần tò mò: “Điền Hồng Thảo? Ngày trước nàng ấy cũng có lúc không muốn học sao?”
“Ừm!” Điền Đường gật đầu, hơi mỉm cười, “Đúng vậy, ai ngờ bây giờ Hồng Thảo tỷ lại là người có thành tích tốt nhất trong tất cả các tỷ muội. Cho nên con người mà, có đôi lúc mất phương hướng mà lùi một bước, không ai biết được đến cuối cùng mình sẽ biến thành người như nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play