“Tào Thiên, ngươi sắp đi đến huyện Dương Nam sao?”
“Đúng, Lý Nhị Trụ đã đến tìm ta, nói rằng trong nhóm người đến huyện Dương Nam cũng có ta.” Tào Thiên cười rồi ngồi trên ghế đá, từ khi biết mình sắp đi đến huyện Dương Nam, nụ cười ở trên mặt hắn vẫn luôn không hề biến mất, mỗi lần nghĩ đến chuyện này, khóe miệng của hắn đều có thể cười nhếch lên.
“Ta cũng muốn đi đến huyện Dương Nam, nghe nói huyện Dương Nam năm nay thu hoạch cũng không tệ, thức ăn của mọi người cũng tốt hơn so với trước đây, những người từ huyện Dương Nam trở về, trên mặt mỗi người đều có thêm chút thịt, chỉ có ta, mặt này đều đã lún xuống rồi.”
Người nói chuyện nhịn không được liền chọc chọc vào mặt của mình, đừng nói là chọc vào mặt, cho dù không chọc cũng có thể nhìn ra dấu vết trên khuôn mặt của hắn cũng đã lún xuống.
“Được rồi được rồi, sớm muộn gì ngươi cũng có thể được đi.”
Tào Thiên lập tức nói, “Không phải đều đã nói rồi sao, mọi người luân phiên nhau đi, mười ngày sẽ đổi một nửa người, mỗi nhóm người đều đến huyện Dương Nam ở hai mươi ngày, lần này vừa vặn đến phiên của ta, không chừng lần sau cũng sẽ đến phiên của ngươi.”
“Cũng đúng, không phải nói là mười ngày sao, ta chờ thêm một chút, lần này có tới 500 người đi, mười ngày đi 500 người, một tháng là 1500 người, đã đến lượt của ngươi rồi, sắp xếp theo thứ tự này, lần sau chắc chắn sẽ đến lượt của ta, chỉ hy vọng lương thực ở huyện Dương Nam đừng bị ăn hết, ít nhiều cũng nên để lại cho ta một chút, trong khoảng thời gian này tuy rằng lúc chúng ta đói bụng đều sẽ ăn bánh nén khô, cũng rất thơm, nhưng cũng không thể ăn chúng mỗi ngày như vậy được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play