Điều hắn để ý cũng không phải ai đi làm chuyện này, mà là để ý chuyện này sẽ mang đến hy vọng cho bá tánh, nên hắn muốn tự mình đi, cũng là muốn tư tay cho bá tánh hy vọng.
Nhưng muốn chân chính làm tốt chuyện này, vẫn nên lựa chọn người thích hợp hơn, chỉ có như vậy, mới có thể vì càng nhiều bá tánh mà mang đến hy vọng.
Sau khi nói xong lời đó, Từ Triết đứng dậy, khom người về phía Lâm Thành Phúc: “Đa tạ.”
Lâm Thành Phúc vội vàng đứng dậy đáp lễ: “Từ sư gia cũng có tâm.”
Cuộc tranh chấp của hai người cứ như vậy mà hạ màn, Đại Niên bên kia thấy bọn họ như vậy, giơ tay vỗ vỗ bả vai Lỗ Anh: “Hiện tại là ta không bằng ngươi, nhưng ngươi đi ra ngoài, ta sẽ có nhiều thời gian học tập hơn so với người, đến lúc đó ta nhất định sẽ học tốt hơn ngươi.”
“Vậy cũng không nhất định.” Lỗ Anh cười, nghiêng đầu nhìn hắn: “Ngươi cũng đừng quên, Lâm đại nhân cùng đi ra ngoài với chúng ta đấy, với học thức của Lâm đại nhân, dạy ta học tập là việc dư dả, hơn nữa càng về sau nội dung học tập sẽ càng khó, ngươi muốn vượt qua ta một đoạn, cũng không có đơn giản như vậy.”
Đại Niên nắm bàn tay lại, giơ lên đánh về phía trên người Lỗ Anh: “Chiếm lời còn khoe mẽ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play