Điền Đường ngước mắt nói: “Chênh lệch giữa Lâu đại nhân và Triệu đại nhân thật lớn, nhìn dáng vẻ của huyện Khê Lâm, lại nhìn dáng vẻ của huyện Dương Nam, thật sự không nỡ nhìn thẳng, đều là huyện lệnh, đều là quan phụ mẫu, chỉ sợ bá tánh đều muốn sinh hoạt ở huyện Khê Lâm?”
Điền Đường vừa dứt lời, Lâu Đồng Nghĩa liền nắm chặt cái chén trong tay, nhìn thẳng vào Điền Đường.
Mặt mày Điền Đường cong lên: “Lâu đại nhân, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, có lẽ Lâu đại nhân cũng nên học tập Triệu đại nhân nhiều một chút, dù sao con đường làm quan này, cơ hội bày ra trước mặt Lâu đại nhân chỉ có một lần mà thôi.”
“Ngươi rốt cuộc là người nào?” Lâu Đồng Nghĩa lạnh lùng nói.
Điền Đường gõ gõ mặt bàn, chậm rãi nói: “Cái phủ Lâm Xuân này, đã mục nát từ tận gốc rễ, Văn Bình ngăn cản Nhân Vương thì có tác dụng gì chứ? Cái chức huyện lệnh này của ngươi thì có thể chiếm được cái gì tốt? Đến cả huyện nha lành lặn một chút cũng đều không có, bá tánh còn kêu khổ không ngừng, có lẽ ngay từ đầu Lâu đại nhân đã không nghĩ tới sẽ làm một quan phụ mẫu tốt thì phải?”
Lâu Đồng Nghĩa trong nháy mắt đứng bật dậy, liên tục lắc đầu nói: “Không đúng, ngươi không phải người của triều đình, ngươi rốt cuộc là ai?”
Điền Đường nghiêng mặt, nghiêng đầu nhìn hắn: “Ngươi đoán xem?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT