“Hả?” Triệu Đồ có chút nghi hoặc.
“Nói thí dụ như vết thương như thế này.” Bạch Quán Chúng chỉ tay vào vị trí vết thương đã băng bó tốt ở trên người của Triệu Đồ, “Nếu vết thương này quá lớn, liền dùng kim chỉ để khâu nó lại, để tránh thương thế càng thêm nặng, sẽ gây ảnh hưởng đến tính mạng.”
Triệu Đồ bỗng dưng cúi đầu, hắn nhìn chằm chằm vào vết thương của mình trong chốc lát, sau đó lại đột nhiên ngẩng đầu: “Bạch đại phu đang nói đùa hay sao?”
“Ta không nói đùa, ta đang nói thật, một bước này cho dù là ta, cũng rất khó có thể làm được, nhưng nàng thì lại có thể.” Bạch Quán Chúng cuối cùng cũng đã băng bó xong, sau đó liền đắp quần áo của Triệu Đồ lên, rồi lại đắp thêm tấm chăn mỏng cho hắn.
Triệu Đồ còn đang suy tư “nàng” trong miệng của Bạch Quán Chúng rốt cuộc là chỉ ai, nhưng suy nghĩ một lát, một ý nghĩ đã chợt lóe lên trong đầu của hắn: “Người mà Bạch đại phu nói chính là Điền Đường sao?”
“Đúng vậy, nàng ấy lợi hại hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ngươi.” Bạch Quán Chúng nói xong, liền đi tới một bên để xách túi lên, sau đó liền đeo ở trên người, hắn định rời đi, trước khi đi, hắn cũng đã quay đầu lại để nói chuyện với Triệu Đồ, “Triệu đại nhân cứ nghỉ ngơi cho thật tốt, có vấn đề gì lúc nào cũng có thể gọi người tới để tìm ta, phần lớn thời gian, ta đều sẽ ở trong bệnh viện để khám bệnh.”
Triệu Đồ nhìn bóng lưng của Bạch Quán Chúng dần rời đi, lúc này hắn mới bắt đầu lâm vào trầm tư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT