Trên thực tế đối với xu thế phát triển hiện nay của trấn Thần Linh mà nói, tin tức của ba thế lực này cũng không quan trọng.
Nếu như mỗi ngày Điền Đường đều tiêu tốn rất nhiều thời gian để đi xử lý những chuyện như này, mà xem nhẹ tình huống của trấn Thần Linh, ngược lại nàng cũng sẽ vì chuyện nhỏ mà hỏng chuyện lớn.
Đem những việc hao tổn thời gian này giao lại cho Lâm Thành Phúc cùng với Từ Triết, thực ra cũng là một phương pháp xử lý tương đối thích hợp.
“Nếu triều đình không như vậy, thì Nhân Vương và Triệu Vương cũng không thể dễ dàng chiếm được một nửa giang sơn như vậy.” Từ Triết nói. “Cho dù hiện tại triều đình cũng đã đi đến nước này, Vệ gia vẫn sẽ có tâm lý sợ hãi, Cũng giống như bây giờ, cũng chỉ có thể để cho Vệ Lương Tài chịu một ít nỗi đau từ da thịt mà thôi, ngược lại đây cũng là kết quả tương đối nhẹ nhàng với hắn.”
“Lúc trước ta đã nghe các ngươi nói tính tình của Vệ Kiến Đình vô cùng cứng nhắc, cũng không bao giờ chịu thay đổi, hiện tại xem ra cũng không phải như vậy.” Lý Nhị Trụ nhịn không được liền xen miệng vào, “Theo lời các ngươi nói cũng không phải là như vậy hay sao, hắn chẳng phải là rất thông minh hay sao?”
“Vệ Kiến Đình tốt xấu gì cũng là tướng quân của triều đình, có ngu xuẩn đến mấy cũng sẽ có cực hạn.” Lâm Thành Phúc mở miệng, “Hiện tại hẳn hắn cũng đã để ý đến chuyện mà Vệ Lương Tài đang giấu diếm, chắc chắn cũng đang tự hỏi chuyện đó là chuyện như thế nào.”.
Lúc nói lời này, ánh mắt của Lâm Thành Phúc cũng không nhịn được liền đặt ở người của Điền Đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT