Hy vọng huyện Khê Lâm có thể trở thành nơi đặc biệt nhất trong thiên hạ này.
Hắn làm được, hắn quả thật có thể giúp dân chúng của huyện Khê Lâm sống rất tốt, nhưng hắn lại ngăn cản tất cả những lưu dân ngàn dặm xa xôi chạy tới đây.
Từ Triết tiến lên một bước, hắn nói: “Đại nhân...”
“Ta không hề làm sai.” Triệu Đồ quay đầu, nhìn thẳng vào Từ Triết. “Tất cả những việc làm trong quá khứ, ta đều không hề làm sai, ta chẳng qua cũng chỉ là huyện lệnh của huyện Khê Lâm, là quan phụ mẫu của huyện Khê Lâm, những người khác đều có quan hệ gì với ta? Những lưu dân kia, rõ ràng bọn họ không hề thuộc về nơi này, dựa vào cái gì lại chạy tới huyện Khê Lâm để gây họa? Chuyện ngoài cửa thành này, ta tuyệt đối sẽ không bao giờ hối hận!”
Từ Triết đang muốn nói chuyện, ngoài cửa đột nhiên liền truyền đến thanh âm trong trẻo.
“Triệu đại nhân nhiều năm như vậy đều có thể giữ được lòng mình như vậy, quả thực cũng rất lợi hại.”
Trong nháy mắt Từ Triết liền có thể nghe ra thanh âm của đối phương, trong lòng hắn liền lo sợ và bất an, khi Điền Đường đi vào cửa, Từ Triết liền trực tiếp quỳ xuống: “Thần sứ đại nhân, thuộc hạ tuyệt đối sẽ không có dị tâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play