Tô Tu Vĩnh cùng tuổi với Chu Lý Viễn, rất nhanh sẽ đến cái tuổi gần đất xa trời, ở niên đại này, 50 tuổi đã xem như “người già”, cả đời này hắn đều học kinh sử tử tập, đột nhiên bảo hắn ở tuổi này thay đổi ý nghĩ, quả thật cũng không dễ dàng.
Nhưng trong mắt Điền Đường, Tô Tu Vĩnh có thể thi đậu tú tài, lại được Chu Lý Viễn cố ý đẩy tới, đã nói lên được thiên tư thông tuệ của Tô Tu Vĩnh, nếu cứ như vậy bỏ mặc người như vậy trở nên tầm thường vô vị thì thật sự làm cho người ta đau lòng.
Lúc này thời gian mà Tô gia đến thôn Điền gia đã qua vài ngày, nhìn thấy hoàn cảnh ổn định an bình của thôn Điền gia, các thành viên trong gia đình rất dễ làm quen với sinh hoạt của thôn Điền gia.
Thời điểm Điền Đường đến, nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt của cả nhà, có thể thấy được người nhà này đều là người nhiệt tình thiện lương.
“Ta muốn gặp Tô phu tử một lần.”
“Hắn đang ở trên lầu đọc sách.” Tô mẫu từ ái nhìn Điền Đường, quay đầu lên lầu gọi, “Tu Vĩnh, có khách đến, mau xuống dưới đi.”
Một tiếng kêu này, rất nhanh đã có tiếng bước chân vang lên, chỉ chốc lát sau, một bóng người xuất hiện ở khúc quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT