Từ Qua trầm mặc một lát, cô lấy ra một tấm hình, “Anh nhận ra người này chứ?”
Trần Long cầm lấy tấm hình trong tay Từ Qua, sắc mặt đột nhiên thay đổi, anh ta chợt ngẩng đầu, miệng há to, cả người ngây ngốc. Từ Qua thở dài trong lòng, đưa một tấm hình khác cho anh ta, “Vậy anh có biết đứa bé này không?”
Trần Long vốn đang ngồi trên sa lon, nhìn thấy tấm ảnh trong tay Từ Qua thì trượt khỏi ghế sô pha, đặt mông ngồi trên sàn nhà. Đứa bé bị hại đã ba ngày, thi thể cũng đã sưng phù lên nhưng Trần Long chỉ nhìn qua đã nhận ra đó là con gái mình.
“A?”
Tay Trần Long nắm chặt tấm ảnh, nhìn thẳng vào mắt Từ Qua.
“Hai người ấy đã bị giết hại, đứa bé… chiều hôm nay chúng tôi phát hiện thi thể của đứa bé ở bãi rác phía đông thành phố. Chúng tôi nghi ngờ đây là con gái của anh. Hiện giờ chúng tôi cần DNA của anh để xét nghiệm, xác định thân phận của người chết.”
Trần Long run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu, khoảng một phút sau mới mở miệng, “Mấy người không lừa tôi chứ? Chuyện này…chuyện này… chuyện này. . . Có phải mấy người chụp hình này lừa tôi không? Là Sử Yến thuê mấy người đến lừa tôi? Chắc chắc mấy người là đồng bọn của Sử Yến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT