Không thể để bọn họ chạy đến cái ổ nhỏ của mình, Từ Qua bật dậy: “Tôi đã khỏe rồi, không cần đến thăm đâu, ngày mai tôi sẽ đi làm.”
“Chúng tôi đã mua trái cây rồi, trưa nay sẽ qua nhà cô ăn cơm.” Thẩm Thiến nói: “Tôi gọi điện thoại chỉ để báo cho cô biết thôi, lát nữa chúng tôi sẽ đến.”
Thẩm Thiến cúp điện thoại, Từ Qua há to miệng, cô nàng Thẩm Thiến ngứa da à?
Cô cầm điện thoại di động lên vừa định gửi tin nhắn cho Trịnh Húc thì Trịnh Húc đã nhắn tin cho cô: “Trưa nay sẽ đến thăm em.”
Từ Qua ngã xuống sô pha, phiền não. Cô quay lại phòng thay quần áo thành áo sơ mi quần dài mới ra ngoài. Cô không biết nấu cơm, có tới đây cũng chỉ gọi đồ ăn bên ngoài, Thẩm Thiến lại mơ tưởng hão huyền, muốn xem cô nấu ăn.
Từ Qua vừa nghĩ đến nấu ăn thì lập tức liên tưởng đến Lục Thịnh, anh thế mà biết nấu ăn. Từ Qua không kìm chế được mỉm cười, không những ngoại hình đẹp, ngón tay thon dài mà còn biết cả nấu ăn.
Đây mà là người sao? Là thần mới đúng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT