Vừa hay, bộ điện ảnh đang chiếu đi đến hồi kết, Trình Sóc Xuyên đặt điện thoại xuống, vuốt sống mũi. Hiển nhiên, anh cũng nhìn thấy tin tức trên weibo, nhưng rất bình thản, tắt màn chiếu, xoa tóc Nghiêm Noãn rồi khàn khàn nói: “Không còn sớm nữa, ngủ thôi.”
Nghiêm Noãn gật đầu.
Trong phòng không để đèn, trên giường, Nghiêm Noãn nằm rúc trong lồng ngực Trình Sóc Xuyên, hô hấp đều đặn, nhưng mắt vẫn mở lớn.
Trình Sóc Xuyên nhắm mắt, chỉ có điều Nghiêm Noãn biết, anh cũng chưa ngủ.
Màn đêm tĩnh mịch, Nghiêm Noãn đột nhiên muốn nói chút gì đó. Cô do dự một lúc rồi dùng ngón tay chọc chọc ngực Trình Sóc Xuyên. Trình Sóc Xuyên khẽ động đậy, bắt lấy tay cô.
Cô nói rất nhỏ, mang theo ý dò hỏi: “Lần trước em có nói, em còn có tên là Nghiêm Đạm, trước đó nữa còn được gọi là Chu Đạm, anh nhớ không?”
Trình Sóc Xuyên “ừm” một tiếng bằng âm mũi, hơi thở phả lên đỉnh đầu cô, rất ấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play