Thím Hồ thường xuyên tiếp xúc với quân nhân nên cũng quen với cách nói chuyện thẳng thắn của họ. Bọn họ nói gì thì cứ nghe theo là được, nếu không đám người này sẽ áy náy trong lòng.
Thịnh Vãn Yên và Cố Đình Kiêu đang ăn cơm ở phòng khách. Giờ này, bảo mẫu, người làm vườn và bảo vệ cũng đang dùng cơm ở nhà bếp.
"Không biết Nhất Nhất thế nào rồi nhỉ?"
Chỉ mới một ngày mà Thịnh Vãn Yên đã nhớ con gái, quả nhiên là cô không thể rời xa con bé.
"Không sao đâu, con bé quen rồi."
"Sao mà không quen được? Con bé còn quen thuộc khu gia quyến của Kinh Đại hơn cả em đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT