"Đừng nói nhà khác, ai mà chẳng ghen tị nhà mình có phúc khí như vậy."
Cố Đồng dăm ba câu đã khiến mẹ Cố cười không ngậm miệng được, đúng vậy, cả khu tập thể chỉ có nhà họ mới có phúc khí này.
Lại Lại và Mao Mao ngồi trên người Thịnh Vãn Yên, ngẩng đầu nhìn bà cô đang khen ngợi mình.
Cố Đồng càng nhìn càng thích, mẹ Cố nghe bà nói đến bây giờ vẫn còn cười không ngừng được, đưa tay lau nước mắt cười.
"Phúc đức phúc đức, cô cũng có phúc mà."
"Nhìn lần trước cô bị ốm, hai con dâu chăm sóc tận tình như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT