Nghe vậy, Nhất Nhất vui vẻ chạy tới ôm chân bố.
"Cảm ơn bố ạ - "
Thịnh Vãn Yên cười lắc đầu, hai bố con đều đồng ý, cô còn làm gì được nữa?
Cô gấp gọn con thỏ bông của con gái lại cho vào túi, thứ này cũng không nặng lắm, cô có thể xách giúp.
"Đi thôi, cũng muộn rồi."
Cố Đình Kiêu gật đầu, Thịnh Vãn Trạch đã chờ sẵn ở ngoài, đưa họ ra bến xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT