Vẫn là cô đã nhiều lần dặn dò trong thư, bảo anh giữ lại năm đồng để phòng thân, nếu không sau khi có đối tượng, anh sẽ trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi.
Thịnh Vãn Yên cất kỹ số tiền, cô chưa từng động đến một đồng nào của Cố Đình Kiêu.
Cố Đình Kiêu cho cô, đó là tình yêu thương của anh dành cho cô, nhưng tình yêu là sự bình đẳng, huống hồ hai người còn chưa kết hôn, cô tuyệt đối không thể tiêu tiền của anh.
Phải biết rằng, đó là tiền lương Cố Đình Kiêu đánh đổi bằng mạng sống, là đãi ngộ mà anh phải mạo hiểm mới có được.
Cho là một chuyện, còn bản thân mình làm như thế nào, lại là chuyện khác.
Thịnh Vãn Yên nhẩm tính số tiền Cố Đình Kiêu gửi cho cô trong nửa năm nay, cộng lại cũng được 450 tệ, còn có rất nhiều tem phiếu, cô đều chưa dùng đến.
Tem phiếu sẽ không hết hạn, có thể để dành sau này cần dùng, hơn nữa cô cũng không thiếu vật tư, cho dù không dùng cũng có thể giữ lại làm kỷ niệm.
Trong chiếc hộp sắt này không chỉ có tiền của Cố Đình Kiêu, mà còn có thư từ của anh trong nửa năm qua, đặc biệt là những con tem quân dụng, cô đều cất giữ cẩn thận.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play