Thịnh Vãn Yên buồn cười ăn miếng thịt của Tiểu Hổ Tử, liếc xéo Thịnh Vãn Trạch, ông anh này cũng quá xấu xa rồi.
Thịnh Vãn Trạch thấy ánh mắt của em gái, hơi chột dạ, ho khan một tiếng, im lặng gắp một miếng thịt cho Tiểu Hổ Tử: "Ăn nhiều vào."
"Cảm ơn bố!"
Tiểu Hổ Tử ăn miếng thịt bố gắp cho, vui vẻ đến mức đầu óc không kịp phản ứng, lại bị Thịnh Vãn Trạch dắt mũi.
Bữa cơm này Thịnh Vãn Yên ăn rất vui vẻ, mọi người đều yêu thương cô hết mực, từ khi Nhất Nhất ra đời, cô đã lâu không cảm nhận được điều này.
Ở đây, được cảm nhận sự yêu thương mà lâu rồi cô không có, Thịnh Vãn Yên có chút lâng lâng, mẹ Thịnh chỉ cần liếc mắt một cái đã khiến cô trở về hiện thực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play