Chu Bân không cho là vậy, ông nhìn ra được Nhất Nhất không phải đứa trẻ được nuông chiều mà sinh hư, lại có lễ phép và giáo dục, đứa trẻ như vậy yêu thương nhiều một chút thì có sao.
Thịnh Vãn Yên rất bất đắc dĩ, sau khi đến nước M, Chu Bân là người cưng chiều Nhất Nhất nhất. Bình thường ông đi họp với chính phủ nước M, lúc trở về, không thiếu đồ chơi và đồ ăn vặt cho Nhất Nhất, còn có một số món quà là do thị trưởng nước M tặng, rất có ý nghĩa kỷ niệm.
"Thất sư bá, bá thật tốt, sau này con mua đồ ăn ngon cho bá."
"Cái miệng nhỏ này, sau này sư bá chờ con mua đồ ăn ngon cho sư bá nhé."
Chu Bân nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của con bé, Thịnh Vãn Yên thầm nghĩ bản thân cũng ghen tị với "thể chất đoàn sủng" của con gái, càng ghen tị với cái miệng dẻo ngọt của con bé.
Mấy vị lãnh đạo đến, mọi người nhanh chóng dùng cơm, trẻ con một bàn ở bàn trà, người lớn một bàn ở bàn ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play