Hạ Kiến Ninh nhìn Lý Mộc vẫy tay: "Tiền cứ để đấy, tới dùng cơm đã." Anh ta tự nhiên như mình là chủ nhân của căn nhà này.
Diệp Danh nháy mắt mấy cái, chính anh cũng cảm thấy xấu hổ.
Diệp Chấn Quốc càng khó mà nói cái gì, dù sao cũng là trưởng bối, ông năm đó cùng Hạ lão gia tử coi như là người quen, đó là một người rất cơ trí, có năng lực, đáng tiếc đi sớm, mấy người con trai cũng đều lớn lên một cách lệch lạc, mọi người đã không phải là người cùng một đường rồi.
Lý Mộc nhìn nhìn Hạ Kiến Ninh, kiên trì đi tới, cùng người Diệp gia một lần nữa chào hỏi, sau đó xấu hổ mà ngồi xuống.
Diệp Chấn Quốc khách khí nói hai câu mọi người bắt đầu ăn.
Trên bàn cơm một hồi Phong Quyển Tàn Vân.
Diệp gia là xuất thân quân lữ, ăn cơm vốn đã nhanh, hiện tại lại có chút cố ý …Hạ Kiến Ninh chưa ăn được nửa bát cơm, bọn hắn đã buông đũa xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play