Đó là trọng điểm sao?
Phỉ Thành cao lớn không biết từ lúc nào đã đứng sừng sững trước mặt Giản Thượng Ôn. Dù trông cậu có vẻ trẻ nhất, nhưng vẫn cao hơn cậu cả cái đầu. Chàng trai tóc đỏ cau mày, vẻ mặt khó chịu ra mặt: "Đứng ngẩn ra đó làm gì thế?"
Bản thân Phỉ Thành cũng chẳng hiểu tại sao mình lại đi đến đây. Lẽ ra cậu nên tính sổ với người nọ sau, nhưng nhìn Giản Thượng Ôn lẻ loi đứng ở cửa, cậu lại thấy chướng mắt vô cùng, thế là không nhịn được mà đi tới.
Giản Thượng Ôn thoát khỏi dòng hồi tưởng, vừa xoay người bước về phía tấm thảm len vừa lười biếng đáp: "À, chỉ là thấy cậu và Ôn Cẩm khá là đẹp đôi thôi."
Phỉ Thành nghe vậy thì càng thêm bực bội. Không nhắc đến chuyện này thì cậu còn chưa thấy tức, bèn hừ lạnh một tiếng: "Tôi và A Cẩm trong sáng, quang minh chính đại, đương nhiên là đẹp đôi rồi. Không giống ai kia, gian xảo, nham hiểm! Đừng tưởng hôm nay chúng ta có chút thân mật là có thể uy hϊếp tôi đấy!"
Giản Thượng Ôn nghe cậu cằn nhằn một tràng, cũng chẳng thèm quay đầu lại, đáp gọn lỏn: "Cậu sẽ bỏ phiếu cho tôi."
Phỉ Thành ngạc nhiên nhìn người kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT