Khi những lời này thực sự thốt ra, Giang Kỳ chợt nhận ra việc nói ra chẳng có gì khó khăn cả.
Nỗi lo bị từ chối, lo Thư Hà không xem trọng, sợ khó xử – tất cả những cảm xúc đó, vào khoảnh khắc này, như tan biến hết. Giang Kỳ như thể được bật một công tắc gọi là “dũng cảm”, tâm trí nóng bừng rồi lại dần trở nên mạch lạc.
Anh bình tĩnh chống gối ngồi dậy, đôi mắt đen láy cụp xuống nhìn Thư Hà vừa thức dậy, vẫn mang nét ngái ngủ mơ màng.
Thư Hà nghiêng đầu, nhìn Giang Kỳ mím môi, nâng bàn tay đan chặt của hai người đặt lên ngực. Khoảng cách này hơi xa, tay giơ lên có phần mỏi, vì vậy Thư Hà phải từ từ di chuyển gần lại, như một chú mèo lười nhác, thản nhiên nói: “Em biết mà.”
“Em không biết.” Giang Kỳ đáp.
Thư Hà ngơ ngác nhìn anh.
“Ý anh nói đến thích là kiểu thích của Trần Ngữ Phương thích em ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT