Khu Rừng Pha lê

|Chap 2| Mèo Hai Đuôi #2


3 tuần


Sáng đó,mẹ Bình chở Bình đi mua mèo,mèo hồi xưa mắc lắm hồi đó nhà giàu mới mua được vài con mèo cơ.

Mẹ Bình chú ý tới một con mèo đẹp lắm,Lông nó Đen như màn đêm đen,và nó là mèo mướp,nhưng đẹp lắm, mẹ Bình hỏi giá của con mèo ấy,nó tới 2 lạng bạc của Mẹ Bình.

:Mẹ!,con này đẹp quá mẹ ạ! /vuốt ve mèo/

:ừm mày đặt tên cho mèo đi /Bà An nhìn Bình có chút không muốn nói/

:Mẹ sao thế? /Hỏi bà An/

:Mai tao lên tri huyện làm, màu ở nhà 1 mình tao lo quá /suy tư/ "mày sảy ra chuyện làm sao mà tao sống nổi Bình ơi?" /Bà An thầm nghĩ/

:Mẹ đừng lo mà con ở nhà có sao đâu /nói với Bà An như lời an ủi quan tâm bà/

Nghe thế bà An cũng đành thôi đi vào nhà cùng bình cất mèo rồi,Bình đi học luôn,Lúc bình về cũng là lúc chiều,Bình vào Nấu nước, với Nấu cơm,lúc ra sau vườn thì còn kha khá lương thực nên Bình hái 1ít rồi vào làm đồ ăn,Lúc làm con mèo cọ cọ vào chân cô,tỏ vẻ rất quý cô,cô cũng rất quý nó,cô xem nó là gia đình cũng mình rồi,con mèo trông dễ thương lắm. Lúc nấu ăn xong chẳng thấy bà An về vì cũng chiều tối rồi.

:"Mẹ ơi,mẹ sao về lâu thế, chẳng lẻ gặp chuyện gì rồi sao" /Bình Thầm nghĩ 1 cách u sầu/

Lạch cạch lạch cạch

:Ai Đó!! /Sợ hại hét lên/

Có 1 lão béo phì, tiến đến có lẽ là con nhà quan,lão ta áp sát cô nói.

:Bé à, theo anh đi anh cho tiền, nhà anh làm quan nuôi em được hết à~ 

Lúc đó Bình cảm thấy giọng hắn ôi kinh tởm lắm ý.

:Bỏ tay ra làm gì đấy!? /Hét lên/

:hét đi em hét to lên,em hét khàn cổ họng cũng không ai nghe đâu /Cười biến thái nhìn Bình/

:CÓ AI KHÔNG CỨU VỚI, HỨC HỨC ÁA….B..BỎ RA.HH.HỨC MẸ ƠI CỨU CON VỚI MẸ ƠI! /Hét lên

Tiếng em kêu lên vang vọng khắp nơi, chuyện gì cũng tới… Anh ta H,ã,m h,i,ế,p cô, lúc mẹ cô vè hắn ta đã đi rồi phần dưới của cô sưng lên đỏ lòm,chảy ra rất nhiều dịch trắng,đầu t,i em cũng sưng lên,cơ thể em chằng chịt vết thương lớn nhỏ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play