Tuy nói Lục thị có hơi bất mãn với Ôn Diệp, nhưng ở trước mặt hài tử, Ôn Diệp là trưởng bối của bọn chúng, nếu hai đứa nhi tử cứ không tôn trọng trưởng bối như thế này, cần phải giáo huấn một trận.
Càng huống chi, cho dù nàng ấy có không nỡ thế nào đi nữa, sau này Tuyên Ca nhi cũng phải vê Tây viện sống, tình cảm mẫu tử giữa nó và Ôn Diệp sớm muộn gì cũng phải bồi dưỡng.
Cho dù là vì cuộc sống sau này của Tuyên Ca nhi, Lục thị cũng nhất quyết không để hai đứa nhi tử âm thầm nghị luận cách làm người của Ôn Diệp.
Bởi vậy Lục thị đanh mặt lại, nghiêm túc nói: "Trở về chép phạt hai mươi lần bài văn mà tiên sinh đã giao ngày hôm qua. Ngày mai vào canh giờ này, cầm đến cho nương kiểm tra, về phần Cảnh Lâm, viết hai mươi trang chữ to."
Hai huynh đệ Từ Cảnh Dung và Từ Cảnh Lâm vừa nghe xong lập tức nhìn Lục thị với vẻ khó tin.
Quả thật là sét đánh giữa trời quang.
"Nương, không thể giảm bớt một chút sao? Từ Cảnh Dung đã tám tuổi rồi, đang độ tuổi trêu chó chọc mèo, cực kỳ bất hảo, để cậu nhóc ngồi trên ghế chép văn cả ngày còn không bằng trực tiếp lấy roi ra quất hai trận cho xong.
Từ Cảnh Lâm cũng oang oang lên: "Nương, hai mươi trang chữ to phải viết rất lâu rất lâu, tay của Cảnh Lâm đều viết đau rồi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play