Kiệu hoa một đường từ Ôn phủ đến Quốc công phủ rồi dừng lại trước cổng chính.
Ôn Diệp chậm rãi từ trong kiệu hoa bước xuống, lúc này một bàn tay duỗi đến trước mặt nàng, ngón tay thon dài, lòng bàn tay mỏng mà rộng, không giống bàn tay của người đọc sách mà Ôn Diệp vẫn thường thấy, ví dụ như tay của huynh trưởng Ôn gia vừa dài vừa mảnh, chỉ có chỗ hay cầm bút là có vết chai mỏng.
Bàn tay của người nam nhân trước mặt dường như ẩn chứa một lực lượng vô hạn, thâm sâu không thể lường thấu.
Giữa một mảnh hoan hô chúc tụng, Ôn Diệp đặt tay mình vào lòng bàn tay Từ Nguyệt Gia.
Phu phụ lão Quốc công đã mất nhiều năm, vì vậy bọn họ phải quỳ bái là bài vị của hai người. Sau một loạt quy trình, Ôn Diệp được đưa vào phòng tân hôn.
Chờ sau khi tục uống rượu hợp cẩn kết thúc thì đêm đã khuya.
Khi người không liên quan đã đi hết, ngoài bọn tỳ nữ ở gian ngoài ra, trong phòng chỉ còn lại Ôn Diệp và Từ Nguyệt Gia.
Sau khi xốc khăn voan trùm đầu, lần đầu tiên Ôn Diệp nhìn thấy diện mạo của Từ Nguyệt Gia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT