Từ Ngọc Tuyên tiếp tục lam bẩm: "Cũng không biết cô cô người thích kiểu người như nào, nhưng mặc kệ có bộ dạng gì, bảo đảm đều là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nếu như cô cô có thích kiểu dáng nào thì cũng có thể báo mộng cho Tuyên nhị, ta sẽ để cho người ta căn cứ theo kiểu dáng ấy làm thành."
Trên đường trở về Tây viện, khăn bị mất, Ôn Diệp quay lại tìm, vừa vặn nghe được những lời này của Từ Ngọc Tuyên, lúc này đi vào nói: "Mỹ nam gì? Vì sao không đốt cho ta?"
Lúc không có người ngoài, Ôn Diệp vẫn không quen nói: "Tất cả mọi người đều là nương con, con không thể thiên vị như vậy."
Từ Ngọc Tuyên lỡ lời vài giây, cậu cũng không đốt cho mẹ ruột nữa, dù sao cha ruột cậu cũng ở phía dưới quan sát.
Cậu đang muốn giải thích, dư quang thoáng nhìn từ đường bên ngoài xuất hiện thân ảnh, nhịn cười nói: "Nương, bằng không người quay đầu lại trước đi?"
Ôn Diệp nghe vậy, theo bản năng xoay người, chính là Từ Nguyệt Gia đi theo nàng tới đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT