Lục Thị nghe thấy giọng điệu không hề do dự của nàng, hiểu ngay nàng đã nghĩ xong lý do từ lâu rồi, bỗng nhiên nàng ấy giận quá hóa cười: "Tùy muội thôi, chỉ cân muội không chê xui xẻo thì cứ nói như vậy đi.
Ôn Diệp không kiêng ky mấy chuyện này: "Mấy phu nhân này ta chẳng quen biết ai cả, nếu phải đến đó xã giao chẳng bằng ở nhà trò chuyện cùng tẩu tẩu thì hơn."
Lục Thị rất lấy làm hưởng thụ, nhưng ngoài miệng lại nói: "Muội bớt nói mấy lời dỗ dành người khác lại đi.
Ôn Diệp nhỏ nhẹ phản bác: "Ôi chao, hôm qua ta còn tặng cho tẩu tẩu mười tấm lông thỏ, tất cả đều là thỏ ta tự tay bắt đó."
Nhắc tới việc này, Lục Thị đã cạn lời: "Đúng vậy, muội còn lừa Tuyên Nhi, nói mang thỏ cho thằng bé, làm thằng bé nghĩ lầm là con thỏ còn sống vừa trắng vừa mềm, thằng bé vui mừng khấp khởi đi ra sau bếp, kết quả nhìn thấy mười con thỏ hong gió."
Ôn Diệp nói với giọng điệu đầy hợp tình hợp lý: "Tất cả đều là do thằng bé nghĩ nhiều, ta chưa từng nói với nó là thỏ sống."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play