Nói cái gì cũng vô dụng, nàng có thể tưởng tượng được hình tượng của mình ở trong lòng Từ Nguyệt Gia là gì, cũng không nghĩ tới khẩu vị của hắn lại kỳ lạ như thế.
Từ Nguyệt Gia đưa mắt nhìn Ôn Diệp rời đi mất bóng mới ngồi xuống mép giường, im lặng không lên tiếng mà chơi với đứa nhỏ.
Từ Ngọc Tuyên chơi cái gối nhỏ trong chốc lát thì cảm thấy nhàm chán, ngẩng đầu nhìn về phía Từ Nguyệt Gia, hô: "Cha-"
Từ Nguyệt Gia: "Làm sao vậy?”
Từ Ngọc Tuyên nhớ tới chuyện phát sinh ban ngày rồi nói: "Nương hôm nay cứu Tuyên nhỉ đó, rất lợi hại luôn!"
Tuy rằng nhớ tới ký ức ngỗng lớn cắn mình, Từ Ngọc Tuyên vẫn còn có chút sợ hãi nhưng chờ cậu bé lại nghĩ đến tình cảnh nương chạy vội tới giải cứu mình, hình như cũng không có sợ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT