Ra khỏi chính viện, Ôn Diệp muốn nhanh chóng trở lại Tây viện của mình, mới vừa bước vào sân liền nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn của Từ Ngọc Tuyên.
Cậu bé đang duỗi cổ chờ ở hành lang, thấy nàng cuối cùng cũng trở về, theo bản năng liền cười toe toét, ngay sau đó không biết tại sao khóe miệng lại rũ xuống, thân thể uốn éo, hai tay ôm bụng nghiêng lưng về phía Ôn Diệp.
Đôi mắt thường ngày huyên thuyên chuyển động kia bây giờ lại thỉnh thoảng liếc trộm về phía Ôn Diệp.
Đợi Ôn Diệp đến gần, Từ Ngọc Tuyên còn cố ý nặng nề hừ một tiếng dùng để ai đó biết cậu bé đang rất bất mãn, rất không hài lòng.
Ôn Diệp cầm lấy hộp thức ăn nhẹ trên tay Đào Chi, cười ghé sát vào nói: "Tuyên nhi, nương đặc biệt mang điểm tâm về cho con nè."
Từ Ngọc Tuyên đứng ở cửa sổ thư phòng phía tây, Từ Nguyệt Gia đang lật xem công văn trong thư phòng thì nghe được giọng nói của người nào đó, ngay lập tức ngẩng đầu nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT