Hồ lô ngào đường đã ăn hết từ lúc còn trên đường, dư lại chỉ có bánh gạo cay, bánh trôi gạo nếp, nửa bao nhỏ món kho, trên đường trở lại Ôn Diệp còn để Đào Chi mua thêm nửa bao huân kho cùng với một bao nhỏ cá phết bột chiên vàng óng giòn rụm, ăn ngon cực kỳ.
Ồ, còn có một chút đậu phụ vàng mà Ôn Diệp chưa kịp ăn nữa. Lúc dọn món lên, nàng cố ý dặn Đào Chi đặt món đó gần trước mặt Từ Ngọc Tuyên.
Thật ra nhà bếp của Quốc Công phủ biết nấu tất cả những món này, hơn nữa còn có thể làm cho nó trở nên ngon miệng hơn và tốt cho sức khỏe hơn.
Nhưng có đôi khi người ta đã ăn chán sơn hào hải vị, chỉ thích thưởng thức một chút thức ăn mua từ bên ngoài, theo như cách nói của hậu thế chính là "thực phẩm rác".
Mấy miếng đậu phụ vàng được sắp xếp chỉnh tê ở trung tâm đĩa sứ.
Ôn Diệp cực kỳ tri kỷ gắp cho Từ Ngọc Tuyên một miếng, nói: "Tuyên Nhi ăn thử xem."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT