Song Phi Độc Miệng

Chương 2 : Đêm tân hôn trẻ con


3 tuần


Trên chiếc giường trải đầy những cách hoa, Tô lạc hoan trong chiếc váy ngủ màu trắng được quản gia Lưu chuẩn bị toát lên vẻ đẹp thuần khiết đến lạ thuờng. Chiếc váy liền thân dài qua đầu gối , cổ áo được khoét sâu làm nộ ra bộ ngực tròn trịa , mái tóc dài óng ả mà đen nhánh. Hàn Tưởng từ phòng tắm bước ra, anh vừa tắm xong nên bề ngoài toát ra vẻ đẹp sắc sảo, mái tóc rũ xuống áp sát vào gương mặt anh, dưới thân là chiếc áo ngủ được mặc qua loa để lộ ra từng múi cơ bắp trắng kiện. Tô lạc hoan vừa nhìn cô đã suýt nữa thốt lên “ wao ” cô nhịn xuống để không thốt ta từ đó  nếu không thì xấu hổ chỉ muốn chui vào một cái hố , nhưng miệng thì có vẻ như gần rớt nước…….. , đôi mắt trong veo vẫn không rời khỏi người Hàn Tưởng vừa hay toàn bộ cảnh này đều bị anh thu vào mắt . Bầu không khí đang ngượng thì Hàn Tưởng đã lên tiếng phá vỡ bầu không khí đó.   

Hàn Tưởng:"Cô mặc như vậy là để quyến rũ tôi? " Anh vừa mở miệng đã nói ra một câu nói 0°C.  

Tô lạc hoan bừng tỉnh tay vô thức lau khóe môi đáp:" đây là đồ quản gia lưu đưa cho tôi vả lại một người xinh đẹp như tôi mà lại cố tình quyến rũ anh “ Hàn Tưởng “ chê tôi xấu? ” Tô lạc hoan nghĩ “xấu???" anh mà xấu thì tất cả đàn ông trên thế gian này không có ai đẹp.

 “Không phải chê anh xấu là do anh không hợp gu tôi thôi ” Tô lạc hoan nghĩ một đằng trả lời một lẻo.Hàn Tưởng châm một điếu thuốc đi lại gần nhìn cô từ trên cao nhìn xuống thầm đánh giá cô gái này nhìn cũng gọi là vừa mắt .Đôi môi mỏng khẽ rít một hơi thật chậm rồi từ từ phả vào khuôn mặt cô khiến cô ho sặc sụa. Hàn Tưởng đáp :” hừ … cô lấy đâu ra sự tự tin cho rằng mình xinh đẹp “ Tô lạc hoan chống nạnh “Do mọi người đều khen tôi xinh đẹp ” Hàn Tưởng nhếch méch không nói gì , bầu không khí lại ngượng ngịu. 

Tô lạc hoan nhanh chóng chuyển chủ đề nói “ Đêm nay chúng ta làm gì? ” 

Hàn Tưởng rít một hơi rồi ngồi xuống chiếc ghế sofa dài đối diện giường đáp “Giữa đêm khuya khoắt cô nam quả nữ trong cùng một phòng thì cô nghĩ chúng ta sẽ làm gì ?"

Tô lạc hoan nghĩ làm chuyện ……nhưng cô không nói vậy vì cô biết sẽ tự làm bản thân thêm xấu hổ nên cô đáp “ chắc là không như tô nghĩ đâu. Tôi ngủ trên giường anh ngủ sofa có được không? ”

Hàn Tưởng" cô chia chỗ ngủ sai rồi phải đảo ngược lại mới đúng " 

Tô lạc hoan “ nhưng tôi là con gái ”

Hàn tưởng “ còn tôi là chủ nhà ”

Tô lạc hoan “ …….từ nhỏ tôi chưa bao giờ phải ngủ trên sofa ”

Hàn Tưởng “ Tôi thì ngủ trên giường từ bé đến bây giờ ” Cả hai cãi qua cãi lại không ai nhường ai và cuối cùng Tô lạc hoan bảo “ Căn biệt thự to như thế này chắc có phòng dành cho khách nhỉ tôi sẽ sang đó ngủ ” Hàn Tưởng đang thích thú khi cãi nhau với cô thấy Tô lạc hoan định đi thì Hàn Tưởng đen mặt chạy đến nắm lấy cổ tay cô bảo “ bây giờ cô đi thì sẽ có chuyện lớn đó ” tô lạc hoan “ Chuyện lớn? ” Hàn tưởng đánh mắt về phía kẽ hở cửa phòng cô men theo ánh mắt anh nhìn xuống thì thấy một cái bóng có vẻ đang rình trộm. Đầu cô đang load thì anh đã ghé sát vào tai cô nói với giọng điệu cợt nhả:" là người của bà tôi" 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play