Chỉ Muốn Sinh Con Cho Vai Ác

Chương2


3 tuần


Sướng quá, sao có thể sướng như vậy chứ? Ăn chay hơn hai trăm năm qua, đây là lần đầu tiên cậu thấy sướng thế này, ngoại trừ mở đùi ra dâm đãng rên rỉ thì cậu chẳng còn nhớ việc gì khác.

Hùng Nhập Phong thở hổn hển, y dùng sức bế Tô Niên lên để cho cậu ngồi theo tư thế Quan Âm nhập định ngồi ở trên dương vật của y, bị y ôm vào trong lòng. Tư thế này làm dương vật cắm càng sâu hơn, có một lần đâm sâu đến mức đâm mở cả cửa tử cung đã bị đâm mềm của cậu.

Tô Niên đột nhiên hét lên, mắt mở to rồi lên đỉnh. Hùng Nhập Phong cảm thấy quy đầu của y đâm vào một nơi càng chặt chẽ càng ấm nóng, nhưng đồng thời cũng bị dọa bởi tiếng thét chói tai của Tô Niên. Y vừa định ôm người lên dỗ dành thì lại nghe Tô Niên đứt quãng nói: “Ư... Sâu quá, sướng quá, em còn muốn...”

Hùng Nhập Phong nghe cậu nói xong thì ánh mắt tối lại, vốn dĩ y đang dừng động tác thì lại lần nữa làm nhanh hơn, dương vật ra ra vào vào tử cung, Tô Niên chỉ có thể ôm đầu y chìm sâu vào trận làm tình dữ dội này.

Hùng Nhập Phong thiên phú dị bẩm, mới vừa khai trai là đè người ta làm tận nửa canh giờ, lúc y bắn tinh vào trong thân thể của Tô Niên thì Tô Niên đã lên đỉnh được ba bốn lần rồi.

Thanh niên trắng nõn xinh đẹp dựa vào người y, hơn nửa ngày mới có thể tỉnh táo lại. Hùng Nhập Phong muốn nói thân thể của Tô Niên yếu đuối, không thì hôm nay làm một lần trước thôi, nên đừng nói y không biết thương hương tiếc ngọc. Ai ngờ cúi đầu thì thấy Tô Niên dùng đôi mắt ướt át nhìn y, gần như trên trán được khắc sâu tám chữ to 'Anh mạnh quá à em thích lắm luôn'.

“Đại Hùng, anh làm em sướng muốn chết”

Điều gì có thể sánh được với việc tức phụ khen mình mạnh mẽ chứ?

Sau khi Hùng Nhập Phong nghe thế, lão nhị lại cứng lên lần nữa, Tô Niên kêu rên, cậu liếm liếm môi nói: "Em lại bị căng đầy nữa rồi..." Cậu hôn hôn Hùng Nhập Phong: “Chúng ta bù lại nửa tháng đã bị lãng phí đi.”

Trán Hùng Nhập Phong nổi gân xanh, lòng bàn tay niết mông Tô Niên đến đỏ bừng, y khàn giọng nói: “Em biết em đang nói gì không?”

Tô Niên chớp chớp mắt, giọng nói vừa hồn nhiên vừa mê hoặc: “Em muốn Đại Hùng dùng dương vật lớn đâm em, tốt nhất làm đến khi em mang thai, ưm...”

Cậu ngẩng đầu lên vì chịu không nổi Hùng Nhập Phòng bất ngờ đưa đẩy, khi cậu nhịn không được nâng mông lên muốn nhả ra dương vật lớn thì lại bị nam nhân bắt lấy ấn mông xuống.

Dương vật đâm hoàn toàn đến tận gốc làm cho Tô Niên sảng khoái đến không còn lý trí, âm hộ dâm đãng kẹp chặt lấy cây dương vật thô to đang đùa cợt nó.

Nhưng sức của dương vật vẫn lớn hơn, âm hộ dâm đãng non nớt căn bản không phải đối thủ, dù cho nó có cố gắng siết chặt lại thì cũng chỉ làm đối phương thêm sướng mà thôi.

Hùng Nhập Phong dùng một tay sờ côn thịt của Tô Niên, y thấy nơi đó đã không cứng lên được nữa nên nắm lấy viên âm đế cứng như đá ở phía dưới, tiếng rên rỉ của Tô Niên càng lớn hơn, thậm chí khóc lóc cầu xin Hùng Nhập Phong buông tha.

Sao nam nhân có thể nghe lời cậu chứ? Y vừa đâm làm vừa trêu chọc hạt đậu đến vui vẻ, chơi đến mức viên âm để lớn hơn gấp hai lần so với ban đầu.

Y cho cậu nằm ở trên giường rồi tách hai chân của Tô Niên ra, để cho nơi đang kết hợp giữa hai người lộ ra hoàn toàn trước mắt mình. Y thấy âm hộ nuột nà ban đầu bây giờ vừa hồng vừa sưng, môi âm hộ múp míp bị lật ra, lỗ nhỏ bị đâm đến sùi bọt mép, Hùng Nhập Phong nghi ngờ đó là tinh dịch mà y đã bắn vào trước đó.

Dương vật và âm để phía trên lỗ nhỏ đã thảm không nỡ nhìn, dương vật nhỏ xinh rúc vào trong lông mu, âm để sưng lên như viên đậu phộng đã được nấu chín rục.

Y nhìn đỏ cả mắt, dương vật lại to hơn nữa khiến cho lỗ âm hộ của Tô Niên càng bị căng chặt.

Thời gian dần trôi, bên ngoài trời đã tối sẩm, Hùng Nhập Phong trần truồng đi xuống giường đốt đèn, lưng của y toàn là vết cào cấu, y cứ để dương vật giữa háng dính nước dâm và tinh dịch rồi qua lại trong nhà.

Y đổ chén nước cầm tới mép giường, trên người Tô Niên đều là chất lỏng dính nhớp, hai chân mở rộng, lỗ âm hộ biến thành một cái động không khép lại được, thỉnh thoảng lại phun ra một ít tinh dịch mà nam nhân đã để lại trong thân thể cậu.

Tô Niên còn chìm đắm trong cơn cực khoái, cậu bị Hùng Nhập Phong dùng miệng đút nước. Hùng Nhập Phong được lên giường với tức phụ nên trong lòng vui vẻ lắm, y xoay người đi nấu nước để tắm rửa cho Tô Niên.

Lúc này, Tô Niên mới có thời gian mở hệ thống của mình ra, cậu bắt đầu tỉ mỉ xem lại cốt truyện của thế giới này.

Đứa con của vận mệnh ở thế giới này là Hoàng Đế vừa mới đăng cơ và Nam phi bị hồn từ thế giới khác xuyên vào, người đã coi các thế giới là tiểu thuyết như Tô Niên lập tức hiểu rõ, đây là truyện xuyên qua. Không ngoài dự đoán của cậu, nam phi từ thế giới hiện đại xuyên tới đây vừa kiên cường vừa tự lập, phát minh ra rất nhiều đồ ăn vặt mới lạ và cũng có nghiên cứu về phương diện thủy lợi và vũ khí, đưa cả Ngân triều lên một tầm cao mới.

Nhưng tại sao đại cẩu hùng nhà cậu lại là vai ác? Tô Niên tiếp tục xem tiếp, thì ra sau khi Hùng Nhập Phong cưới nguyên chủ thì từng động tâm với gương mặt cực kỳ mỹ lệ của nguyên chủ, chẳng qua do nguyên chủ mất đi trí nhớ nên vừa ngu ngốc vừa hư hỏng, thậm chí sau khi Hùng Nhập Phong được thăng chức thì nhanh chóng đi rù quến nam nhân khác, cuối cùng bị Hùng Nhập Phong qua loa xử tử trước khi khôi phục lại trí nhớ.

Hùng Nhập Phong thất bại trong tình cảm vô tình ở trên phố quen biết với nam phi chuồn ra cung dạo chơi rồi dần dần bị hắn thu hút, tiếp đó khi y biết nam phi muốn thoát khỏi hoàng cung thì sinh ra ý định muốn mang hắn rời đi, cuối cùng cũng chỉ trở thành đá kê chân cho tình yêu của hai đứa con của vận mệnh mà thôi.

Đáng tiếc y là một tên quê mùa nghịch tập trở thành đại tướng quân, cuối cùng bởi vì một chút tình yêu mà biến thành vai ác của thế giới này.

Tô Niên cau mày, thế giới này phát triển kỳ lạ thật, chỉ là coi trọng một nam phi thôi mà, hoàng đế nhắc nhở một chút rồi sung quân đi biên cương trấn áp biên cảnh không phải là được rồi à? Đại tướng quân người ta chiến công hiển hách mà nói chém đầu là chém đầu không hề do dự, việc này làm tổn thương tướng sĩ biết mấy. Nhưng đây chỉ là một thế giới cổ đại cấp thấp mà thôi, nên có chỗ không hợp logic cũng là lẽ thường.

Nhưng mà thân phận của nguyên chủ lại rất tốt, là thiếu gia của nhà giàu số một của kinh thành, trước khi mất trí nhớ cũng là một người tài giỏi khéo léo linh hoạt, chỉ tiếc là chưa nhớ lại được là đã chết rồi, nếu không thì chắc kết cục của Hùng Nhập Phong sẽ còn có sự thay đổi nữa.

Tóm lại bây giờ cậu đã tới nơi này, cậu sẽ không để cho thế giới này phát triển giống như nguyên gốc, chờ đến khi cậu có thai thì dĩ nhiên khí vận sẽ bị nhóc con cướp đi hết. Làm công hơn 200 năm rồi, Tô Niên có thể lười thì sẽ lười, cũng không muốn đi kiếm tiền gì đó, nếu có thể ăn no chờ chết thì sẽ quyết tâm không nỗ lực.

Lúc này, một đôi bàn tay to ôm cậu rời khỏi giường, giọng nói đầy gợi cảm của Hùng Nhập Phong vang lên trên đỉnh đầu cậu: “Nương tử, anh ôm em đi tắm rửa.”

Nhiều ngày qua, Hùng Nhập Phong đều mặt mày hớn hở, khuôn mặt tuấn tú xưa nay luôn nghiêm túc cũng trở nên nhu hòa, khí thế trên người cũng được thu lại, các thôn dân ngày thường sợ hãi y thì bây giờ thấy y cũng sẽ dừng lại tán gẫu vài câu.

Người nam nhân cao to rắn rỏi đó vẫn ngày ngày trồng trọt ngoài đồng ruộng, mồ hôi chảy ròng ròng xuống từng khối cơ bắp, khi y cong lưng cuốc đất thì càng thấy rõ những vết cào đỏ ửng trên eo lưng.

Vào ngày mùa nên nhiều người đi làm ruộng, những người gần đó đều thấy được vết cào trên thắt lưng của Hùng Nhập Phong, bọn họ đều làm việc với nhau mỗi ngày, chỉ thấy càng ngày càng thêm nhiều dấu vết hơn.

Các nữ nhân da mặt mỏng đều quay đầu đi, chỉ có các nam nhân lớn hoặc bằng tuổi mới đi trêu Hùng Nhập Phong: “Nam tức phụ của cậu ra tay nặng thật đấy.”

Người trong thôn không có văn hóa, không có chuyện gì thì hay thích bàn tán mấy đề tài ám chỉ ái muội này, Hùng Nhập Phong đã sống ở nơi này từ nhỏ nên cũng sẽ có ảnh hưởng đôi chút. Chưa kể với tính cách của Hùng Nhập Phong, y còn ước gì cả thôn đều biết y đã ngủ với tức phụ của y rồi.

"Không sao, cào không đau." Hùng Nhập Phong gãi gãi đầu, y nhìn sắc trời thấy mặt trời đã lên cao, nói: “Thúc, ta đi trước.”

“Đi đâu? Không làm việc à?”

“Em ấy không biết nấu cơm, ta phải về nấu cơm cho em ấy.”

Sau khi Hùng Nhập Phong đi rồi, những nữ nhân đó mới dám thò mặt ra: “Tức phụ của Hùng Nhập Phong không biết nấu cơm sao?”

Một nữ nhân lớn tuổi lắc đầu: “Nam tức phụ đã không sinh con được mà cũng không biết nấu cơm, nam nhân bận việc bên ngoài còn phải chạy về nấu cơm cho cậu ta, không biết Hùng Nhập Phong cưới nam nhân làm quái gì.”

Hùng Nhập Phong đã sống ở trong thôn này được mười tám năm, được mọi người trong thôn này nuôi đến lớn, phòng ở bây giờ là do y tốn tận ba năm mới xây lên được. Trong thôn không ai muốn gả con gái mình cho y, một là ngại y nghèo, hai là nhìn y rất hung dữ. Tuy rằng y rất tuấn tú nhưng không biết có phải do ngốc ở trên núi quá lâu, đánh dã thú quá nhiều nên lúc nào cũng xụ mặt, trên người như có thoang thoảng mùi máu tươi.

Ngày thường đàn bà con gái nhìn y đều rụt rè sợ hãi, càng đừng nói đến việc kết hôn sinh hoạt một chỗ với y.

Vì thế khi Hùng Nhập Phong cứu được Tô Niên bị rơi xuống nước lên, người trong thôn liền khuyên hai người thành thân. Ngay cả cô nhi duy nhất trong thôn cũng được thành gia lập thất, nghĩa là mọi người cũng không hề bạc đãi y chút nào đúng không? Vào ngày thành thân, mỗi thôn dân đều cảm thấy Hùng Nhập Phong có thể thành thân cũng có một phần công lao của mình.

Hùng Nhập Phong vừa về đến nhà thì đã ngửi được mùi thơm của cơm vừa mới chín, y nhanh chóng đi vào thì thấy cơm đã được bày sẵn trên bàn, Tô Niên đang bưng thức ăn ra tới, cậu thấy y thì cười mỉm, nói: "Anh về rồi à? Vừa hay có thể ăn cơm rồi." Cậu xào hai món, một món là cà chua xào trứng, món còn lại là cải trắng xào tỏi.

“Hai ngày nay thấy anh nấu cơm nên em cũng thử làm xem sao, lần đầu tiên xuống bếp, anh nếm thử xem.”

Hùng Nhập Phòng rửa tay, y không nói gì mà gắp một đũa cà chua xào trứng, chua chua ngọt ngọt, lượng dầu vừa đủ, ngon mà không ngấy.

"Ăn ngon, em cũng ăn đi." Hùng Nhập Phong kéo cậu ngồi xuống, y gắp rất nhiều cà chua xào trứng vào trong chén của cậu, còn mình thì ăn cải trắng xào.

Hai món này đều bỏ không ít dầu cho nên cực kỳ thơm. Ở nông thôn, dầu ăn và đường đều là những thứ rất quý, lượng dầu mà Tô Niên dùng trong hôm nay gần như bằng nửa tháng lượng dầu nhà khác dùng. Y cũng không thấy đau lòng gì, y chỉ âm thầm hạ quyết tâm cố gắng kiếm tiền hơn nữa, để Tô Niên có thể trải qua một cuộc sống tốt hơn.

Ăn cơm xong, Tô Niên muốn kéo y lên giường đi ngủ, đa số các thế giới mà cậu làm nhiệm vụ hơn hai trăm năm qua đều là thế giới hiện đại nên cũng dưỡng thành thói quen ngủ trưa, dĩ nhiên bây giờ cũng muốn ngủ trưa với Hùng Nhập Phong.

Nhưng nơi đây là thôn quê luôn ước gì hai mươi bốn canh giờ đều là ban ngày để có thể lên đồng cày ruộng, Hùng Nhập Phong do dự một lúc rồi nói: “Anh còn phải đi làm ruộng.”

Tô Niên khó hiểu: “Anh không muốn ngủ với em à?”

Hùng Nhập Phong: "Anh còn hai mẫu đất chưa gieo hạt, nếu không nhanh làm thì sợ sẽ không kịp mùa thu đông." Nơi này hướng Nam, khí hậu tốt, mùa thu gieo trồng còn có thể thu thêm một mùa rau xanh. Y còn phải nuôi Tô Niên, nên dù thế nào đi nữa cũng muốn trồng cho kip.

Nếu đối phương chỉ cần động não một cái là kiếm được tiền thì Tô Niên chắc chắn sẽ không muốn làm gì, nhưng đây là việc cần phải ra sức ra mồ hôi nên cậu không thể để người khác ở bên ngoài làm việc vất vả, còn cậu thì nằm ườn hưởng phúc được. Vì thế cậu cũng không thèm đi ngủ, cậu mặc quần áo đàng hoàng vào: “Đi thôi, em đi làm với anh.”

"Không được." Hùng Nhập Phong nhìn cậu: “Em ở nhà ngủ đi.”

Mấy ngày nay, Tô Niên cũng hiểu sơ sơ tính cách của Hùng Nhập Phong, y hơi có tính gia trưởng, nếu cậu đi ra ngoài làm việc thì có thể sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của y, cũng không biết ai dạy cho y rằng chỉ có người không có bản lĩnh mới để cho tức phụ phải vất vả.

Cậu nhẹ nhàng nói: “Em chỉ đi xem thôi, anh khát nước em rót nước cho anh, nếu em mệt mỏi thì sẽ tìm chỗ mát mẻ để ngủ mà.”

Hùng Nhập Phong vẫn không muốn cậu đi, tuy đã bắt đầu vào thu nhưng trời vẫn còn nắng gắt, làm sao bờ ruộng có thể thoải mái như ở trong nhà chứ? Nhưng Tô Niên lại vừa ôm vừa hôn làm nũng với y, còn hứa hẹn đêm nay sẽ cho y tùy ý muốn làm gì thì làm, lúc này y mới chịu dẫn cậu đi ra ngoài.

Tô Niên nhìn bàn tay nắm chặt lấy tay mình, trong lòng cậu gào thét, đây mà là vai ác gì cơ? Đây rõ ràng là đại cẩu hùng vừa ngốc vừa ấm áp của cậu!

Trước đây, Tô Niên đều phải bôn ba vì cốt truyện, đi tính kế vai chính hay là cố ý để lộ sơ hở dẫn tới bản thân mình 'bị đánh bại', có bao giờ được như bây giờ, ngồi ở dưới bóng cây nhìn nam nhân nhà mình đổ mồ hôi đâu.

Thắt lưng của đại cẩu hùng thật gợi cảm, bắp tay lúc huơ cây cuốc rất mê người, mồ hôi lướt qua tám khối cơ bụng làm cậu phải miệng khô lưỡi khô... Thật ra, dáng vẻ của Hùng Nhập Phong rất hợp với khẩu vị của cậu, nếu không thì lần đầu tiên mới nhìn thấy đối phương cũng sẽ không hạ thấp mình đi cầu hoan rồi. Hùng Nhập Phong mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, mỗi một biểu tình hay động tác đều cực kỳ đàn ông. Có lẽ do vấn đề thể chất của cậu, nên cậu không thể chống lại được kiểu đàn ông cả người lúc nào cũng tỏa ra hormone giống đực như thế này.

Hùng Nhập Phong có trực giác cực tốt, nếu không thì cũng sẽ không vừa mới được huấn luyện trong một thời gian ngắn ngủi mà đã chiến đấu anh dũng, nhiều lần đoạt công đầu rồi. Ánh mắt phía sau quá sắc bén, lưng như bị kim chích, y quay đầu lại thì phát hiện nam thê của mình đang say mê nhìn mình, trong mắt trào ra 'sự khao khát'.

Y hơi sửng sốt, xấu hổ ghê…

"Khát à?" Tô Niên thấy y dừng lại thì lập tức lấy ấm nước đổ một chén nước đưa qua, Hùng Nhập Phong nhận lấy uống một hơi sạch sẽ rồi nhìn cậu chằm chặp.

Tô Niên ngượng ngùng quay đầu đi: “Nhìn em làm gì?”

"Lúc nãy em cũng nhìn anh mà, hơn nữa em đẹp, anh muốn nhìn em." Hùng Nhập Phong nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn của cậu, y ước gì có thể tử hình người này tại chỗ ngay lập tức, có điều bờ ruộng cách đó không xa có tốp ba tốp năm thôn dân ở đó nên y lại không thể làm gì.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play