Hứa Bối Đóa lắc đầu như trống bỏi, liên tục xua tay phủ nhận: "Anh cũng không nên chuyện không nói có, đừng nói bậy nha, tôi đã khi nào nói chuyện riêng với anh, không có! Tuyệt đối không thể nào!"
Người con gái này đối với anh cũng chẳng còn gọi anh xưng em gì nữa...
Thấy trời dần tối, mặt trời dần mất dạng, cả nhà anh đứng ở cổng thôn Lan Thủy, lại nhìn thấy ánh mắt không tốt của người trong thôn, mỗi người đối với gia đình mình đều giống như thấy kẻ thù.
Hứa Quang Diệu hít sâu một hơi, cuối cùng nói: "Ba, mẹ, chúng ta đi thôi."
Trước khi đi, anh nhỏ giọng nói: " "Kim lân nào phải vật trong ao", Hứa Bối Đóa, cô chờ đó, tương lai rồi có một ngày tôi nhất định sẽ làm cô phải coi trọng tôi."
Hứa Bối Đóa trong lòng: "Lêu lêu lêu..."
Cuối cùng cũng thoát khỏi nam chính phiền toái Hứa Quang Diệu trong nguyên thư, Hứa Bối Đóa thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play