Cuối tháng một, trường mẫu giáo đã vào kỳ nghỉ đông, Thịnh Vọng không đến trường mẫu giáo mà hằng ngày theo Phùng Quyên và Thịnh Thành Công đến cửa hàng. Dù còn bé nhỏ, nhưng đầu óc lại rất phát triển, Thịnh Vọng đã biết cách kiếm tiền và quyết tâm làm lao động trẻ em, dù chỉ nhận mức lương cao 24 giờ một đồng.
Hai giờ chiều Thịnh Uyên về cửa hàng, Thịnh Vọng đang ngủ say ngáy o o trong phòng nhỏ ở tầng hai của cửa hàng, mãi cho đến khi hắt hơi mới tỉnh dậy rồi mơ màng ngồi dậy, cậu bé nhăn mặt và gãi nhẹ cái bụng trắng của mình, sau đó xoay người và dùng chân đạp loạn xạ trong không khí, cố gắng chạm xuống đất.
Đi làm thôi, đi làm thôi.
Cậu bé tự xỏ giày vào, tay vịn vào lan can mà từng bước từng bước đi xuống cầu thang, vừa cẩn thận vừa vụng về, đến bậc thang cuối cùng, cậu bé nhìn thấy ngay Thịnh Uyên đang bị một nhóm người vây quanh.
!
Anh trai!!
Đôi mắt to tròn của Thịnh Vọng sáng lên, cậu bé mở rộng hai cánh tay, cũng không quan tâm Thịnh Uyên có nhìn thấy cậu bé hay không, vừa đi những bước chân ngắn vừa vội vã chạy tới: "Anh trai!!!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT