Hạ Chi Kỳ nuốt chửng ổ bánh mì trong vài ba miếng, không chỉ nuốt bánh mì mà còn nuốt cả lời cầu nguyện của Dụ Tả Kim dưới gốc cây.
Cảm thấy sau gáy lạnh toát, Hạ Chi Kỳ hỏi: "Có mở cửa sổ không?"
"Không."
Hạ Chi Kỳ "Ồ" lên, có lẽ là do mặc ít quá, cậu ấy khép lại cổ áo mà hoàn toàn không biết rằng có một ánh nhìn lạnh lùng từ cách đó năm mét đang nhìn chằm chằm cậu ấy.
Như thể muốn treo ngược cậu ấy lên cây để nôn hết bánh mì ra.
Mọi người đều đã đến đông đủ, bàn ăn nhanh chóng trở nên náo nhiệt, dòng máu thanh xuân tràn đầy năng lượng không thể cạn kiệt.
Dường như tuổi trẻ luôn tràn đầy năng lượng, máu huyết sôi sục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play