"Thật tốt quá, thôn Phạm gia chúng ta rốt cuộc cũng nổi danh."
"Trời ạ, trên báo thế nhưng có tin tức về thôn Phạm gia chúng ta, đáng tiếc chúng ta không có đi mua báo, bằng không mua về cất giữ lên, về sau lấy ra cho bọn nhỏ nhìn xem."
"Cũng không phải sao, đây chính là lên báo a, chúng ta vẫn là lân đầu tiên đâu..."
Đại đội trưởng: "Theo lời cấp trên nói, theo quy định trong huyện, từ năm nay bắt đầu, công xã sẽ bình chọn đại đội sản xuất văn minh, một khi được bình chọn, công xã sẽ có khen thưởng cho chúng ta. Tuy còn không biết khen thưởng là gì, nhưng khen thưởng của công xã khẳng định là đồ tốt, mọi người nói có đúng hay không?”
"Đúng vậy."
"Đại đội sản xuất văn minh, sao mà dễ nghe như vậy a?"
"Đại đội trưởng, cái đại đội sản xuất văn minh này sẽ bình chọn như thế nào?"
"Đúng vậy đại đội trưởng, ngài nói rõ một chút, để cho chúng ta có chuẩn bị trong lòng một chút a."
Đại đội trưởng: "Về việc đại đội sản xuất văn minh, đương nhiên là đại đội có các biểu hiện tốt nhất. Ví dụ như, đại đội hài hòa nhất, thôn dân cùng thanh niên trí thức đoàn kết nhất, vân vân... Còn có điều quan trọng nhất là, lưu manh côn đồ nhất."
Đám lưu manh côn đồ cúi đầu không nói lời nào.
Đại đội trưởng tiếp tục nói: "Vấn đề vệ sinh trong thôn phải xử lý tốt, mâu thuẫn phải giải quyết cho ổn thỏa, mọi người bắt đầu làm việc muốn chăm chỉ một chút." Một đám người làm biếng cúi đầu không nói lời nào.
Đại đội trưởng tiếp tục nói: "Nếu được tuyển chọn làm đại đội sản xuất văn minh cũng có chỗ tốt, công xã sẽ cho một cái danh ngạch công nhân, danh ngạch thuộc về ai, sẽ do đại đội quyết định."
"Vậy nếu chúng ta thôn được tuyển chọn, danh ngạch sẽ cho ai?"
"Đúng vậy, đại đội trưởng, ngươi định cho ai a?"
Đây chính là danh ngạch công nhân a.
Đại đội trưởng đã sớm nắm rõ ý tưởng của bọn họ, hắn cũng nghĩ kỹ rồi điều kiện tuyển chọn danh ngạch: "Căn cứ vào "người tốt việc tốt, làm việc cần lao nhất" để quyết định, chúng ta tuyển chọn ra một người "người tốt hiểu chuyện, lại tuyển chọn ra một người làm việc cần lao nhất, sau đó hai người lại bắt đầu bỏ phiếu, bất quá cái danh ngạch công nhân này là khen thưởng, cho nên không thể cho người khác, đây là công xã vì khen thưởng đối phương mà ban phát danh ngạch, cho nên không thể chuyển nhượng, nếu người đó muốn chuyển nhượng, vậy xem như người đó sẽ mất đi cái danh ngạch này, tương đương với việc cho không đối thủ."
Ai sẽ đưa công tác cho người khác a? Trừ phi đó là tên ngốc.
Đại đội trưởng nói: "Đây là chuyện thứ nhất, chuyện này sẽ được chấp hành kỹ càng tỉ mỉ, tôi sẽ tìm các đội trưởng của tiểu đội sản xuất thảo luận lại một lần nữa." Đại đội trưởng là đội trưởng của toàn bộ đại đội, sở hữu thôn dân chia thành năm tiểu đội, mỗi tiểu đội có một tiểu đội trưởng, như vậy quản lý sẽ càng thêm thuận lợi.
Đại đội trưởng tiếp tục nói: "Chuyện thứ hai, là về việc nhân viên y tế, trong huyện đã phát văn kiện cho công xã, công xã lại nói cho các đại đội chúng ta, chỉ cần thanh niên trí thức nào am hiểu dược liệu đều có thể tới chỗ ta báo danh, sau đó đi sở y tế ở trấn trên tham gia kỳ thi khảo hạch nhân viên y tế, thông qua khảo hạch, sẽ lưu lại sở y tế ở trấn trên thực tập hai tháng. Hai tháng sau, trong tất cả các nhân viên y tế thực tập, tuyển chọn nhân tài ưu tú, lại đi bệnh viện trong huyện thực tập, mà những nhân viên y tế khác, sẽ trở lại đây đảm nhiệm công tác làm nhân viên y tế tại sở y tế của đại đội, sau này sẽ tính công điểm, lấy tiền lương."
Mọ người vừa nghe, oa... Đây thật sự là chuyện tốt.
Nhưng mà, cái chuyện tốt này lại không có liên quan gì tới bọn họ. Đừng nói phải am hiểu dược lý, chỉ là việc nhận biết chữ đối với thôn dân mà nói, cũng là chuyện khó khăn.
Lại nhìn xem những người thanh niên trí thức đó, mọi người hai mặt nhìn nhau, ai cũng muốn phần công tác này, nhưng thực đáng tiếc, bọn họ cũng không có năng lực này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT