Lâm Dư Dư: "Tớ không biết, chỉ có thể xem biểu hiện của bọn họ ở chiều nay. Không chỉ thể hiện thật tốt ở trên lớp, những mặt khác cũng rất quan trọng, dạy học và giáo dục, chỉ cần giáo viên có một phương diện nào không tốt, học sinh sẽ bị ảnh hưởng."

Buổi chiều khi chọn lựa, những thanh niên trí thức bị loại đứng ngoài nhìn, Lâm Dư Dư, mấy người đại đội trưởng cùng bình chọn. Sau hai giờ, cuộc tuyển chọn kết thúc, một người là Trần Hà, còn có một nam thanh niên trí thức khá thật thà, mấy năm nay ở đại đội vẫn luôn chăm chỉ làm việc.

Sau khi chọn được người, chờ đến tháng 9, trường tiểu học của thôn Phạm gia có thể khai giảng.

"Dư Dư, tuần sau chị sẽ kết hôn, đến lúc đó chị sẽ tổ chức ở ký túc xá thanh niên trí thức, em nhớ tới a." Sau khi cuộc tuyển chọn kết thức Trân Hà gọi Lâm Dư Dư.

Lâm Dư Dư: "Được, em nhất định sẽ tới." Nhưng cặp gối nhờ Ôn Sùng mua vẫn chưa gửi tới, cũng không biết trước ngày này tuần sau, có thể gửi tới hay không.

Thực chất, lúc thứ tư Lâm Dư Dư đã nhận được bưu kiện mà Ôn Sùng gửi tới.

Cặp gối có màu đỏ, mặt trên thêu hoa mẫu đơn, khiến Lâm Dư Dư rất vừa ý, không nghĩ tới người như Ôn Sùng sẽ chọn kiểu hoa văn này. Đến thứ bảy, Lâm Dư Dư đến đại đội, trước tiên đến ký túc xá thanh niên trí thức: "Chị Trần, chị ở đây không?”

Bởi vì ngày mai Trần Hà kết hôn, cho nên mấy ngày nay không làm việc, xin nghỉ mấy ngày. Tuy tháng 9 cô mới bắt đầu làm giáo viên, nhưng trước khi khai giảng lớp học, cô vẫn làm việc như cũ. Vì vậy, Tiền Cúc Phân lại càng hài lòng người con dâu này.

Trần Hà từ trong phòng đi ra: "Đây, Dư Dư em đến rồi sao. Đúng rồi Dư Dư, chị còn muốn nhờ em một chuyện." Lâm Dư Dư: “Chuyện gì vậy?”

Trần Hà: "Tối nay em có thể ngủ với chị không?"

Lâm Dư Dư: "Hả?"

Trần Hà: "Quê chị có một phong tục, con gái trước khi xuất giá một ngày, buối tối đó phải có chị em ở cùng với nhau, cho nên..."

Lâm Dư Dư: "Được a, bên này còn giường, tối nay em tắm xong rồi đến đây."

Trần Hà: "Cảm ơn."

Lâm Dư Dư: "Đừng khách khí, đây, đây là quà tân hôn mà em tặng chị, chúc chị tân hôn vui vẻ."

Trần Hà mở ra liền thấy: "Đây là vải đỏ sao?"

Lâm Dư Dư: "Không phải, chị mở ra xem xem."

Trần Hà tò mò mở ra, nhìn thấy là cặp gối màu đỏ, liền vô cùng thích. Lễ vật này đừng nói ở thanh niên trí thức, cho dù ở trên huyện, bản thân kết hôn cũng được tặng món quà này. Trần Hà đưa tay sờ sờ, trong lòng rất vui, nhưng: "Dư Dư, lễ vật này quá quý rôi? Chị đưa em tiền." Nếu lễ vật chỉ khoảng một, hai đồng cô sẽ nhận, nhưng một cặp gối đỏ này sợ là nếu không có mười đồng sẽ không mua được.

Lâm Dư Dư: "Không cần, cả đời cũng chỉ kết hôn một lần, chị Trân không cần khách khí với em như vậy."

Trần Hà: "Dư Dư, cảm ơn em.". Trần Hà chưa từng nghĩ đến, có một ngày, cô ấy sẽ trở thành bạn của Lâm Dư Dư. Nhìn Lâm Dư Dư, lại nhìn cặp gối đỏ trong tay, nghĩ sau này, cô sẽ nỗ lực vì tương lai của chính mình, trở nên càng ngày càng tốt.

Lâm Dư Dư về Lý gia tắm rồi buổi tối đến ký túc xá của thanh niên trí thức ngủ.

Đến ngày hôm sau, Lâm Yến và Trần Kiều đến, hơn nữa còn có bốn nam thanh niên trí thức, mọi người cùng nhau tới đưa dâu cho Trần Hà. Đàm Thanh đã kết hôn, nên không đến đây. "Tân lang tới, tân nương chuẩn bị xong chưa?" Nam thanh niên trí thức ở bên ngoài lêu lên.

Lâm Yến: "Được rồi."

Phạm Quốc Đồng đi cùng mấy nam đồng chí, đẩy một chiếc xe đẩy, trên xe đẩy có dây vải đỏ, sau khi đến nơi, Phạm Quốc Đồng ôm Trần Hà lên xe, hùng hổ nói: "Đi thôi, mọi người đều đến nhà chúng tôi ăn cơm đi, cảm ơn mọi người hôm nay đã đi dón dâu với tôi."

Nhóm thanh niên trí thức: "Không cần khách khí, chúc hai người tân hôn vui vẻ, sớm sinh quý tử."

Sau đó mọi người đều vui vẻ đi đến nhà Phạm Quốc Đồng.

Người đến nhà Phạm Quốc Đồng càng nhiều, dù sao cũng là tiệc rượu, cho dù là tình huống gì, thôn Phạm gia vẫn là một địa phương hẻo lánh, đối với chuyện chung thân đại sư, vẫn cần phải chuẩn bị mấy bàn, cho nên nhà Phạm Quốc Đồng dù là người trong thôn hay thân thích đều rất nhiều người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play